Trong cuộc đời của tôi tôi thường hay thấy những tự sự diễn ra trong tâm mình, tự nói chuyện một mình trong tâm rồi cùng trong những năm tháng tuổi trẻ đó tôi thường hay một mình làm mọi việc, rồi khi cô đơn buồn tủi tôi tự nói chuyện với mình trong tâm cho quãng đường đi đi về về nó đỡ buồn. Nhưng ai ngờ đâu những ngôn ngữ đó lại là cả một chuỗi dài tập nghiệp tập khí sâu dày từ nhiều đời nhiều kiếp ẩn tàng mà tôi đã từng cho đó là điều thú vị. Khi đó đã có lúc tôi tự hỏi không biết mọi người có nói chuyện trong tâm giống mình không? Hết nghĩ tới chuyện này chuyện khác, các câu nói luyên thuyên liên tục tiếp diễn tự thoại để cho cái đầu nó mệt nó điên đảo vì tâm thức cứ phải nghe theo những ý niệm đó luôn diễn trong tâm, đó là tướng ngôn thuyết Thầy dạy chúng tôi cần nhận diện để không còn bị kéo theo nó, đó cũng là dòng sông tâm thức mà trước đây Thầy đã từng dạy chúng tôi, dòng sông tâm thức đó cứ chảy dài không ngưng.
Suốt mấy năm trời chúng tôi đã được nghe Thầy giảng Pháp rất nhiều, Thầy dạy nhiều về phương pháp Thiền quán cũng như những sự nhìn nhận chân thật lại bản chất trong tâm mình. Nhưng tôi đã không có cố tâm nhiệt huyết cho sự thực hành ứng dụng tu học pháp nên mãi cho đến ngày hôm nay khi đủ cơ duyên, đủ sự bộc phát tôi lại một lần nữa khi nghe Thầy giảng giải được hiểu hơn và biết đó là Tướng Ngôn Thuyết là những lời nói lăng xăng đang tiếp diễn trong tâm mình dù muốn hay không muốn những ngôn từ đó vẫn tự động phát ra âm thanh hình tướng ở nơi tâm, Mộng Ngôn Thuyết là những hình dung về hình ảnh tưởng tưởng về những chuyện đã diễn ra trong quá khứ, nó như đoạn video, đoạn phim ảnh đang được chiếu lại trong tâm, Hoá Ngôn Thuyết là những cái đã từng làm cho ta đau khổ phiền muộn, những việc quả báo sai lầm trong quá khứ mà khi tác duyên đến thì nó thể hiện thành cảm xúc ray rứt trong tâm trách móc của quá khứ khi có người gợi nhớ lại nó khiến cho ta đau lòng, đau khổ, trách giận và si mê, Vô Thuỷ Ngôn Thuyết là những tập nghiệp từ nhiều đời nhiều kiếp không thể tính đếm được đã có sẵn những chủng nghiệp, tập khí đồng hoá trong tâm thức chúng sinh, trong vận vật.
Thầy dạy chúng tôi tập nhận quán sát thấy biết ngôn ngữ bên trong tâm mình : “tâm mình như là ngôi nhà mình là chủ nhà thì nay thằng ăn trộm nó đi vào mình biết nó là thằng ăn trộm vào nhà có ý đồ, rồi thằng ăn cướp nó vô nhà mình biết nó là thằng ăn cướp. Cứ bình tĩnh thấy nó rồi trì chú một cách tự nhiên nhận diện không đuổi nó, không đàn áp nó bằng bất cứ hình thức nào khi nghiệp thức đến mới đầu có lúc mình bị cuốn theo nghiệp trong từng sát na từng giờ phút đó cái đầu nó đơ nó nhũng nhiễu, nhưng cái tâm biết nó có ở đấy, lấy cái tâm biết đó làm thân của mình. Mỗi ý niệm hình tướng, mộng tướng ngôn thuyết khởi lên trì niệm mật chú Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum thì sau này khi trong một không gian thời gian nào đó những tập khí ngôn thuyết đấy nó trở về nó sẽ mang theo năng lực của Mật Chú hoá độ, những cái đó nó cũng là tập nghiệp, nghiệp là những gì đã tạo tác lên từ nhiều đời nhiều kiếp thành thói quen là tập nghiệp, tập khí là luân hồi lại những việc từng làm từ rất nhiều kiếp tập khí chung của con người, trong kiếp hiện tại trong kiếp quá khứ từ vô thuỷ vô chung không thể biết được đã tạo tác lên biết bao nhiêu loại chủng nghiệp vô thức sống tại thế gian này trong vòng luân hồi sinh tử nó sẽ tiếp tục tái diễn những hiện tượng cảm xúc lời nói ngôn ngữ hành động đó, nó phát xuất ra từ nghiệp duyên và vô hình chung nó đã có sẵn trong ta trong mọi người cùng đồng giống nhau nên không ai có thể lý giải được những hiện tượng đó là gì, cứ nghĩ rằng nó là sự tự nhiên bình thường. Chỉ có bậc Thầy đại căn tu hành, Ngài đến để hộ trì giáo Pháp của Đức Như Lai, giúp chúng sinh học cách sống chân thật, học cách tu để thoát ly khỏi luân hồi sinh tử.”
Tôi cũng như vậy là một tảng thịt được kết tụ hình thành lại từ tứ đại, đất nước gió lửa nghiệp lực để tạo thành một hình tướng làm người trong kiếp này, cũng từ nghiệp lực ấy sẽ đưa tôi đến một cuộc sống lành hay dữ đều do nhân quả nhiều đời, do những chủng duyên của kiếp quá khứ chín mùi đủ duyên sẽ biểu hiện trước, khi chưa đủ duyên biểu hiện sau. Hết duyên thì ẩn vào trong tàng thức chứ không mất đi và chỉ có Thầy là người đại từ đại nhất trong cuộc đời này đã cứu giúp tôi đang đi trên con đường thoát ly khỏi sự kìm hãm của nghiệp tập, tập khí sâu dày đưa tôi đến bến bờ giác ngộ, những lời nói trong bài viết này và bày tỏ cái trí sáng biết trong tâm này đều là những giáo pháp vi diệu mà Thầy đã ngày đêm tu học, để có được những sự chứng ngộ trong giáo Pháp của Đức Phật và cống hiến lại cho cuộc đời cho nhân sinh, những lời dãi bày thể hiện trong bài viết là cảm nhận qua thời gian trong tâm tôi cảm nếm được giáo pháp của Đức Phật Pháp của Thầy là những mật tâm pháp, ngôn từ Thầy đã từng rất nhiều lần giảng giải cho chúng tôi nghe và nó đã thấm bằng câu chữ bằng hình ảnh bằng cảm xúc trong tâm tôi nay từ những rung động trong lòng tôi muốn được viết ra những điều này nguyện được bày tỏ lòng muốn ghi nhớ công ơn công đức của Thầy dành cho chúng sinh cho chúng đệ tử những tâm pháp vi diệu cao siêu đều đến từ những điều bình dị nhất trong Thầy.
Trong quá trình tu học cải sửa những lỗi lầm Thầy dạy chúng tôi ứng dụng năng lực Mật Chú để nhờ năng lực từ bi của Đức Phật hoá độ cho từng biểu hiện của nghiệp thức ấy, như thế mới là hoá độ vô lượng vô biên chúng sinh nhưng không có chúng sinh nào diệt độ – trong Kinh Kim Cang Đức Phật dạy là như vậy. Bởi vì khi cái cảm thọ nó đến nó mang tên buồn, vui nó chỉ là cái danh tướng sắc tướng đang biểu hiện thôi chứ nó không đến nói rằng nó có ý hại mình, tại mình tự chấp tự vọng tưởng cho rằng cái này nó vui nó là của mình, mình chấp giữ cố thủ rồi sinh ái luyến ham thích vừa lòng. Cái này nó làm mình buồn, mình đuổi nó nhưng không có đuổi được mình phải xem nó như người bạn, hoá độ nó bằng thần chú Chuẩn Đề rồi cứ trì trú một thời gian sau này vẫn cảm xúc đó nó quay trở lại nó mang hình danh sắc tướng đó nhưng đồng hành trong đó là thần chú. Năng lực của Thần chú rất vi diệu, như vậy mới gọi là bồ tát mới thành bồ tát được.
Gần đây tôi luôn được học những bài học sâu sắc về Đạo hộ trì chánh Pháp, chánh kiến, chánh tư duy Bát Chánh Đạo cùng Tứ Diệu Đế, Tứ Niệm Xứ quán thọ cảm quán tâm, quán pháp trên thân tâm mình qua những sai lầm đã từng mắc phải từ trước đến nay, từ tâm từ bi trí huệ của Thầy chỉ dạy mới đầu tôi còn gượng gạo chưa chấp thuận, còn cái gì đó vướng bận trong lòng sau đó tôi mới hiểu được đó là phương pháp quyền xảo mà Thầy đang dạy trực tiếp cho tôi, giúp tôi lộ ra nghiệp báo đã mắc phải đến ngày đủ duyên nó sẽ bộc phát ra, nhưng với người hành giả tu học thì đó lại là chuyện rất tốt. Trong cái cảm giác thấy hận bản thân mình, hận mình ngu si, hận mình không biết bảo vệ Phật Pháp bảo vệ Thầy, thấy mình không có chánh kiến kiên định, thấy mình u mê không có bản lĩnh thấy phiền não nặng nhọc ngay chỗ đó tôi thật sự rất ân hận đau khổ ngay đó còn một hướng đi giúp tôi thoát cái đang bị chìm trong cảm xúc khổ đau đó tôi thành tâm sám hối và nguyện cầu xin Đức Phật xin Thầy chỉ dạy cho tôi hiểu ra được, thực hiện lại con đường đi của mình cho tốt hơn, đúng đắn hơn tôi linh cảm được từ chuyện khổ này đang giúp mình tốt lên và tôi bắt đầu trì niệm mật chú Chuẩn Đề Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Tôi hiểu được nguyên nhân vì sao tôi là người biết nói nhưng lại quá kiệm lời, không có nói được là do đâu, lúc trước tôi cũng tự hỏi mình vì sao mình không nói chuyện được nhiều, không biết lý luận, không biết dãi bày, nói câu nào ra là câu đấy lấp lửng, e thẹn, ngôn từ nhỏ nhẹ không rõ ràng rành mạch dứt khoát ngay thẳng. Chỉ ngay là câu nói, lời ăn tiếng nói thôi mà nó nói lên cả một con người, cuộc đời và tập nghiệp của người đó qua con mắt của bồ tát, của người chuyên tu. Bắt đầu hé nhận diện ra những vấn đề này tiếp đến chúng tôi tiếp tục được nghe Thầy giảng Pháp rõ hơn về Tướng Ngôn Thuyết Mộng Ngôn Thuyết mà lúc này mới thấy được việc được Thầy dạy giảng nói cho mình nghe cái bài Pháp nó quý nó khắc sâu vào đáy lòng tâm can mình mình như chỉ muốn nổ tung, vì bên trong nó đang nổ ra những cái nội kết đó, trong giây phút chốc đó cũng là cảm xúc ùa về Ngôn Pháp của Thầy đã phá vỡ thật sự phá vỡ những nội kết trong tâm tôi, chỉ biết bật khóc phải chăng ngay đây gọi là phiền não tức bồ đề như Thầy thường dạy, một cảm giác ngậm nước mắt mà hạnh phúc, cái nước mắt đó nó cũng đang rơi xuống ào ào mà trong cái khóc khổ nó cũng khóc như thế, trong cái hạnh phúc nó cũng khóc như thế. Chỉ khác ở sự nhận biết, phân biệt hay vô phân biệt. Như vậy khóc không phải là khổ. Khổ không phải là để khổ thêm, khổ để thoát khổ.
Cái tập khí đó nó như cái cục ung bướu mãn tính nhiều kiếp lâu năm lâu ngày đến nay đủ duyên đủ phước được Thầy dùng dược pháp chọc thủng, đập vỡ nó. Lúc này tôi kính tin Thầy, kính tin Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Phật, thường ngày cứ mong rằng xin Phật Dược Sư Ngài gia hộ cho ta sức khoẻ, bình an. Nhưng tôi được nghe Thầy giảng nói Đức Phật Dược Sư Ngài vi diệu lắm, Ngài giúp cho con người ta tiêu trừ đi phiền não, đau khổ, bệnh tật, si mê. Ngài giúp được hết tất cả để cho chúng sinh thoát khổ. Tôi tin điều đó, từ ấy tôi kính tin Ngài trong tâm tôi thì mấy ngày liền được thọ nhận những bài pháp phá đi uất kết, tôi hiểu để có được bình an hạnh phúc thì phải thấy được phiền não khổ đau, thấy cái sai để sửa sai thực hiện đúng đạo thì mới có bình an hạnh phúc trong tu học, an lạc trong đời sống. Chữa bệnh tận gốc chỉ có Dược Pháp của Đức Phật, chỉ có Dược Pháp của Thầy. Tôi kính tin yêu Thầy, ngay đây tôi hiểu rõ hơn rằng bản thân chúng ta cho dù có mong muốn thế nào nếu không đủ duyên phước không có năng lực tha lực của Phật của Thầy thì sẽ không thể có một cách nào giúp mình hết khổ thoát ly khỏi những sự ràng buộc do tập khí tập nghiệp nhiều đời nhiều kiếp tạo tác lên. Thời gian qua nhờ có lòng Thầy từ bi thường xuyên cho chúng tôi tụng đàn lễ Pháp thần chú Uế Tích Kim Cang Ngũ Bộ Chú Chân Ngôn cùng cơ duyên thờ Phụng Tam Bảo thờ Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Phật, nhờ ơn Đức Phật nhờ ơn Thầy lòng từ bi ấy đã giúp tôi chuyển hoá nhận diện những nội kết nhiều năm nay, bộc phát tháo gỡ và chặt đứt đi sợi dây luyến ái trong hiện tướng mê ngủ, chập chạp tình thức.
Nhờ có những chuỗi thời gian gắn bó lâu dài dần dần mới lộ ra được chân tướng của sự việc, nếu như không có sự rèn luyện hàng ngày, không có sự tận tâm tận lực của Thầy uốn nắn từ từng câu nói, hành động, bước đi, cách ăn cách mặc, cách tu tập làm sao, cách làm ăn sinh sống làm sao, phụng hiếu cha mẹ làm sao, chăm sóc con cái như thế nào, đối nhân xử thế với mọi người bằng tâm chân thành chân thật không vụ lợi, lấy lợi ích và hạnh phúc của người khác là niềm vui của mình. Chỉ có vị Phật vị Bồ Tát mới dạy chúng ta những điều giá trị cốt lõi của cuộc sống như thế. Nếu như không thường xuyên được gần Thầy Thầy dạy bảo chi ly cẩn trọng thì chúng tôi cứ mãi ngủ quên trên đường đi học Phật học Pháp, đó cũng là lý do bao năm nay khó tăng tiến trong tu tập, không có sự bứt phá thoát ly khỏi rằng buộc tưởng chừng như rất nhỏ mà lại rất lớn. Nên không tập làm rèn luyện từ những việc nhỏ, suy nghỉ nhỏ thì sẽ không thể làm được những việc gì lớn hơn.
Thầy Thanh Hùng là vị Phật Kim Cang Kiết Tường, một vị Phật bằng xương bằng thịt trong kiếp số này trong sự sống này tại thế gian. Phật Kim Cang Kiết Tường Ngài là đệ tử của Mười Phương Chư Phật đang thực hiện giáo pháp của Đức Phật trong mọi quốc độ thị hiện giáo lý Phật Pháp tuỳ theo từng cơ duyên, tuỳ theo cung cõi đó mà hiện tướng hoá độ. Tôi nguyện mong được làm đệ tử của Ngài được hộ trì giáo Pháp của Ngài trong kiếp này cho đến trong vô lượng kiếp về sau khi Ngài thị hiện Phật tướng.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Bổn Tôn Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum.
Kim Cang Đạo Nhất
COMMENTS
Thầy đại diện cho mười phương chư Phật chư Bồ Tát chư vị thánh chúng.để hoá độ chúng sanh hộ trì Phật Đạo đời đời Cửu trụ.giáo pháp Mật Chú Chuẩn Đề được Thầy cư sĩ Thanh Hùng thị hiển ra được mười phương chư Phật chư Bồ Tát chư vị thánh chúng Chư Thiên Chư Vị Hộ Pháp tán thán hộ trì để pháp bảo Mật Chú Chuẩn Đề là Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm được hưng thịnh phát triển được trời người kính tin thọ trì cúng dường.con là một chúng sanh may mắn được nghe của Thầy giảng được Thầy chỉ dạy uấn nắn trên bước đường tu học trì niệm Mật Chú Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm.hiện tại và vô lượng kiếp số cũng xin làm đệ tử.
Nam Mô Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Bổn Tôn Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Om Ma Ni PadMe Hum
Úm Xỉ Lâm
Úm Lam
Úm A Hùm
A Mi Đà Phật
Cảm ơn chị,một bài viết quá nhiều cảm xúc và đạo vị.Em nhớ trong Kinh có câu :Tin ta mà không hiểu ta tức là phỉ báng ta.Cũng vậy,chúng đệ tử đến với Thầy chỉ đơn thuần để xưng tán,tung hô mà không thực hành theo giáo pháp Thầy dạy,thì vô hình trung,sự nghiệp tu học của mình đã bôi xấu đi trí tuệ,thắng giải hiện chứng của Thầy.Sự nghiệp ấy,hạnh nguyện ấy,nếu mình không có sự nỗ lực vượt bậc thì thật sự khó mà tương ưng để học hỏi,cầu pháp.Từ nơi chị,em cảm nhận được sự tương ưng với pháp lý,với pháp hành nơi Thầy.Thật sự rất ngưỡng mộ.
Đúng như lời chị nói,những tâm pháp cao siêu đến từ những điều bình dị nhất nơi Thầy.Thầy đến để giúp chúng đệ tử sống chân thật,để nuôi dưỡng thai nghén tư tưởng tu học vượt thoát cho chúng đệ tử.
Thầy,bình dị thôi mà đại hùng,đại trí.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm.
Om Mani Padme Hum.
Xin cảm ơn Chị đã chia sẻ một kinh nghiệm, một bài Pháp quý báu từ Thầy. Em cũng vướng phải những nội kết, những sự mù mờ không khác gì Chị, có thể còn tệ hơn. Nay nhờ sự chia sẻ thật tâm từ Chị, em tạm có nhận thức về sự mê mờ lầm lỡ trong quá khứ và hiện tại của mình, để tránh đi những điều phiền não như thế. Xin tán thán công đức cùa Thầy đã thuyết cho chúng ta một bài Pháp thật sâu sắc, giúp phá tan sự vô minh ẩn sâu trong mỗi con người.
Nam Mô A Mi Đà Phật
Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai Phật
Nam Mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đê Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Om Ma Ni Pad Mê Hum