Hỏi: LienTrung
Em thọ nhận pháp tu Chuẩn Đề chưa lâu, mới được tầm hơn 2 tháng, lúc nhận được Lễ Quán Đảnh và Lễ trao Pháp cho thọ nhận lá Thiên Thơ cũng chưa có nhiều ấn chứng thuyết phục như mọi người, nhưng em vẫn tin tưởng vào năng lực của Thần chú, của đức Chuẩn Đề. Và sau ngày vừa nhận lá Thiên Thơ vừa qua, trong lúc em mơ mơ màng màng chợp mắt sau khi vừa trì chú trước khi ngủ, thì em có 1 giấc mơ ngắn, em thấy mình trong 1 căn nhà, trong tình hình là có những tên giặc cướp vào phá, hình như em là chủ nhà hay người thân của chủ nhà gì đó, xông vào phá giải vòng vây và cứu thoát người thân, nhưng hình như còn 2 hay 3 tên cướp gì đó, em cầm súng rất quyết liệt giải quyết hẳn 2 kẻ đó dù chúng không có năng lực chống cự và không có lòng xót thương gì cả, chỉ lo giải cứu người nhà.
Ngay chính lúc đó, Em như nhận ra mình làm một hành động tàn ác, cảm thấy hối hận vì đã làm việc một cách vô tình như vậy, hình như ý thức lúc đó chợt hiện về, và em tỉnh giấc, tâm niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm.
Em có sự nghi vấn như thế này, liệu đó có phải là một quá khứ của em vì em đã từng có một hành động vô tình như vậy, nên đời này phải trả mà chư Tổ đã tử bi biểu hiện, hay đó là thử thách mà chư Tổ đưa ra cho mình mả mình vừa mới thất bại trong thử thách của lòng từ bi lân mẫn, hay đó là một chỉ dẫn nào đó mà chư Tổ cụ hiện hoá ra bằng tâm thức, hoặc chỉ một sự lơ mơ xao động của chính bản thân mình. Xin đính chính là em đã tập không nghĩ tới, không xem những hành động bạo lực 1 thời gian rồi, mà tự nhiên nay khi mơ em lại mơ như thế. Những lần ngủ trước cũng là giấc ngủ không mộng mị. Xin mọi người có thể giải đáp thắc mắc giúp em.
Nguyện đem lòng tin về mật chú Chuẩn Đề và sự từ bi của Đức Phật Mẫu không thay đổi.
Om Ma Ni Pad Mê Hum
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Trả lời:
Chúng ta khi ra đời ai cũng chịu chi phối bởi nhân quả. Nếu không phải là người tu tập thì sự sống tập nghiệp nhân quả chi phối tạo tác trọn vẹn lên đời sống của mỗi người. Và chúng ta trong sự bất chợt vô minh che lấp nên không có sự nhìn nhận thấu đáo trong mỗi niệm tưởng suy tư hành động của chính bản thân mỗi cá nhân. Cho nên khi sự sống vô thường tuôn chảy ai cũng không chấp nhận sự thật những điều mà ta cho rằng là bất công, bất thiện, xấu xa ….hiện hữu trong tâm trí hành động của mình và tìm đủ mọi cách bao biện, lý luận….để cho người khác biết rằng đó không phải là mình. Nhưng chúng ta càng bao biện, càng thể hiện càng nói lên sự bất chợt vô minh trong thập nhị nhân duyên đó….thì luân hồi sinh tử sẽ mãi trong tập khí tập nghiệp đó mà không hay.
Như đạo hữu ngay chỗ thấy biết tâm thức đó của mình là thiện hay bất thiện. Ngay chỗ thấy đó chỉ cần đạo hữu tỉnh thức quán xét và huân tập từng bước lấy thần chú chuẩn đề là động dụng là sự nháng lửa cho dù đó là thiện hay bất thiện thì lần hồi những tập nghiệp thiện hay bất thiện đó đều được chuyển hóa theo chiều hướng tốt lên. Ví như …Thay vì ta làm một việc gì đó nhanh lẹ ta cho là sự ác tâm nhưng nhờ sự huân tập thần chú thì ngay chỗ đó người hành giả khởi lòng từ bi dùng năng lực thần chú thực hiện… Trước tiên đó chính là sự tỉnh thức của người hành giả đó. Thì ngay đó cho dù người hành giả có hành xử ở bất cứ phương diện nào cũng trên nền tảng của lòng đại từ đại bi đại trí đại lực.
Còn việc như bạn nói là bạn đã tránh không xem, không nghĩ, không làm ….những chuyện bạo lực này kia. Đó chỉ là những ý niệm được thúc ép từ ý thức phân biệt cho rằng nếu không xem, không thấy thì tâm thức mình không thể hiện không hành động những việc đó. Các Tổ, Thầy thường nói: “Bồ tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả” là vậy. khi cái quả hiện hành thì chúng ta thấy sợ. Còn vô số tập nghiệp tạo tác không tính đếm xuể thì chúng ta không thấy. Chúng ta sống được bao lâu có thấy biết hết được vô thủy vô chung số kiếp ta đã từng tạo tác tập nghiệp sâu dày như thế nào. Đâu có thể nói bảo nó ngừng là ngừng, vì chúng ta đã huân tập quá sâu dày nó như những dòng thác lũ trong vô số kiếp nên nó mới hình thành nghiệp thức, không kêu nó cũng từ hiện hành trong tâm thức chúng ta. Cho nên như Thầy vẫn thường chỉ dạy. Người hành giả ngay đó tỉnh thức lấy cái biết là thân là thần chú Chuẩn đề tự sám hối với chính tâm thức ý niệm đó của mình. Nhờ sự gia trì tu học mà dần dần tiêu mòn đi những sự sống nghiệp thức ta cho nó là bất thiện là tham, giận, si mê đó…
Không nên lấy sự nghi vấn đặt để cho rằng là…, phân tích nó là … Như vậy chỉ làm cho sự việc nghiệp thức thêm rối rắm như rừng gai. Hãy tỉnh biết cùng thần chú Chuẩn đề ngay đó. Một sự thực hành đơn giản và nhẫn thế thôi!
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum
Cuiyang07 – Nguyên Thúy
COMMENTS
Dạ Em xin thọ lãnh lời hướng dẫn từ Chị.
Om Ma Ni Pad Mê Hum
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm