1/ khi trì chú (đi đứng nằm ngồi) có nên cong lưỡi chạm nóc giọng như thiền không?
Trong phương pháp tu học Thiền quán Mật chú Chuẩn đề không có quy định, người hành giả ngồi sao, đi đứng thế nào mới đúng. Ở đây phương pháp của Thầy đưa ra bước đầu là sự phổ hoá rộng rãi không có sự ép buộc hay quy định cho người hành giả phải thế này, thế khác. Người hành giả có thể lựa chọn phương pháp như thế nào để tâm cảm thấy thoải mái an lạc nhất cho thời khoá hành trì, hay thời khoá tự do . Nhưng như câu hỏi 1 bạn đưa ra “1/ khi trì chú (đi đứng nằm ngồi) có nên cong lưỡi chạm nóc giọng như thiền không?” có thể nói đó là kỹ thuật ngồi Thiền quán. Thật tế nếu người hành giả xác định chuyên tu xuyên suốt, tham sâu tiên quyết chọn cho mình con đường giải thoát, thì nên tham cầu những phương pháp kỹ thuật Thiền quán từ Tổ, từ Thầy đi trước để bản thân được chỉ dạy những lộ trình rút ngắn sự tu học. Và trên hết những phương pháp này phải đi đúng con đường chánh pháp của như lai.
Trong câu hỏi một đoạn có nên cong lưỡi chạm nóc hay không. Nếu ở khía cạnh kỹ thuật hành thiền thì chúng nên huân tập phương pháp này. Tuỳ theo cấp độ tư tưởng của mỗi hành giả. Khi chúng ta thường xuyên huân tập phương pháp kỹ thuật này khi công phu hành trì. Sự huân tập sâu dày sẽ đưa đến trạng thái người hành giả không cần tác ý khi đi đứng nằm ngồi dụng tâm “ Cong lưỡi chạm nóc” Nhưng sự vô công dụng đạo ở đây vẫn được thể hiện trong đi đứng nằm ngồi, trong lúc thức, cũng như ngủ. Sự thiền quán là sự xuyên suốt mọi sinh hoạt của người hành giả.
2/ Khi ngồi thiền trì chú chuẩn đề thực hành thế nào? có phải tâm niệm, tai nghe ?
Phương pháp xuyên suốt mà Thầy chia sẻ cho mọi người đó là Thiền quán Mật chú Chuẩn đề kết hợp tam mật gia trì tương ưng. Tay kiết ấn, khẩu trì niệm, ý quán tưởng linh phù. Ở phương pháp này cũng tuỳ thuộc vào từng cấp độ căn cơ tư tưởng của mỗi hành giả mà có sự chỉ dạy khác nhau. Đối với những hành giả sơ cơ thì các bạn cứ mặc nhiên trì niệm Ngũ Bộ Chú – Chuẩn đề một cách thoải mái, ở mọi tư thế trạng thái không có sự ràng buộc quy định, miễn sao bản thân thấy thoải mái. Còn những hành giả chuyên sâu theo từng cấp độ sẽ có sự hướng dẫn khác. Ví như trong thời khoá hành trì công phu thay vì khẩu trì, trì niệm thành tiếng chúng ta dùng tâm trì kết hợp quán tưởng linh phù, phạn tự, tai nghe thần chú Lục tự đại minh chân ngôn, cùng những thần chú khác tuỳ theo từng giai đoạn tu tập hành đạo khác nhau. Để cho người hành giả có được kết quả viên mãn nhất trong thời khoá tu học hành đạo.
Ở đây tại sao kết hợp: Tâm trì thần chú Chuẩn đề hoặc Lục tự đại minh, tai nghe thần chú Lục tự đại minh chân ngôn hoặc Chuẩn đề. Hai thần chú này thường kết hợp đi cùng nhau không rời. Ở rất nhiều bài viết Thầy đều nói rõ về vấn đề này. Ngài Chuẩn đề và Quan thế âm là hai không khác một. Chỉ là những hoá thân khác nhau. Nếu chúng ta tu riêng rẽ từng pháp môn nếu không kết hợp thần chú Chuẩn đề thì trong thời kỳ hạ ngươn mạt pháp này thì sự tu khó thành tựu. Nếu các bạn hành giả huân tập được như vậy thì sự lợi ích trên con đường tu tập giải thoát đối với họ thật thênh thang rộng mở. Vậy hãy ràng trì niệm công phù vì sự xác quyết tương lai của mình.
3/ Trì chú chuẩn đề làm sao để câu chú hòa hợp với hơi thở (ví dụ: hít vào: niệm Om Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn, thở ra niệm: đề ta bà ha bộ lâm).
Ở câu trả lời này cũng cùng chung khía cạnh câu trả lời một. Ở đây cũng tuỳ thuộc vào căn cơ của mỗi hành giả mà có sự quán hơi thở khác nhau. Bước đầu tiên người hành giả cứ thoải mái thở ra thở vô không quy định. Nhưng bước sâu hơn chút là người hành giả thực hiện phương pháp thở như trên. Rồi khi người hành giả đi chuyên sâu hơn nữa thì sự quán hơi khác có khác là sự tự do thoải mái không dài không ngắn, câu chú không ở đầu ở cuối. Sự thoải mái thở ra, thở vô ấy nhẹ nhàng hơi thở lại khế hợp với thần chú. Và nhịp thở ấy cũng được thể hiện xuyên suốt trong mọi thời khắc. Đó chính là “ Vô công dụng đạo” diệu dụng của sự huân tập sâu dày của người hành giả được thể hiện lên. Thần chú là hơi thở, hơi thở là thần chú không có sự phân biệt hay dính mắc ở đây.
Đôi lời chia sẻ, mong những chia sẻ này giúp đạo hữu giải đáp được một số thắc mắc trên con đường tu.
ÚM CHIẾT LỆ CHỦ LỆ CHUẨN ĐỀ TA BÀ HA. BỘ LÂM
COMMENTS
Con cảm ơn bài giảng của Thầy, Thầy đã nhiều lần dạy chúng con về phương pháp thiền quán trong đi đứng nằm ngồi là những bước cần thực hành giúp cho thân và tâm luôn cần xuyên suốt tỉnh giác trước mỗi sự việc đang diễn ra, mỗi ý niệm đang khởi trong tâm đó là những bước căn bản của Thiền quán Mật Chú Chuẩn Đề. Lời Thầy dạy rất nhiều, kinh sách Thầy viết đã in lại cho chúng con lưu giữ nghiên cứu tu tập. Có một điều hay mà con thấy qua những câu chuyện đạo bên bàn trà hay trong những chuyến du hành Thầy thường kể chuyện đạo, nói chuyện này chuyện kia cho mọi người được nghe nhưng cái tinh tế trong đó mà con thấy rất hay ở Thầy là Thầy đang giúp cho mọi người trở lại với cái tâm hiện hữu trong hiện tại, chánh đi những vọng tưởng chộn rộn trong tâm tự nhiên đi vào thiền tỉnh giác một cách đơn giản nhất khi chúng đệ tử cùng ngồi yên lắng nghe Thầy nói, nhưng vẫn thấy được những diễn biến trong tâm mình có lúc sao nhãng đi một chút rồi thấy cái sao nhãng đó trong tâm, nghe và nhập tâm lời Thầy nói con cảm thấy đó là sự sống của Thiền mà Thầy đang thầm trao gửi đến mọi người.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum.
Câu hỏi của ngài Thần Quang hỏi Tổ Đạt Ma. Cầu ngài an tâm cho. Chúng ta làm sao để an tâm hàng phục được tâm.
Như Thầy thường chỉ bày: Các em hãy quay về với tâm của mình đi. Vậy làm cách nào để biết đường quay về với tâm của mình?
An trú trong chánh niệm, dù niệm buồn, giận, si, mê khởi lên nó được hình thành trong sự cuồng nộ của sóng thần tưởng chừng như nhấn chìm tất cả mọi thứ xung quanh. Nhưng gười hành giả huân tập sao vẫn an trú được trong chánh niệm thì dần dần đó là con đường điều phục được tâm, an tâm quay về với bản tâm thanh tịnh . Nhưng để an trú được tronng chánh niệm đó thì người hành giả phải biết kết hợp của hơi thở cũng là nền tảng căn bản của thiền,kết hợp với pháp là câu thần chú nương nhờ năng lực tha lực của câu thần chú đó mà được sự gia hộ áo giáp kim cang trước những sung nộ của thiện ác mà từng bước có sự trực ngộ. Cho dù sự trực ngộ này chưa phải là sự đại ngộ nhưng nó là những chất liệu nguyên liệu gom góp để sau này đến khoảng thời gian nào đó đầy đủ nhân duyên thì người hành giả đó có sự đại ngộ, sự đại ngộ bản thể vô ngã ấy. Như chúng bản tính vốn là, thật là như thế.
Thật khó khi được sinh ra là một con người. Khó hơn nữa nếu sinh ra là một con người được gặp Phật pháp, được là đệ tử của một người Thầy thiền tri thức. Nhất là trong thời mạt pháp này.
Con cảm ơn Thầy đã chỉ dạy cho chúng con cách tu học, cách quán tưởng và còn rất nhiều điều khi Thầy chỉ dạy con mới hiểu ra được. Đó là trí huệ hoàn hảo của người Thầy đã trải qua thời gian tu tập xuyên suốt và đạt được nhiều thành tựu .
Thầy luôn nhắc nhở đệ tử phải tỉnh thức trong từng ý niệm, phải tỉnh thức trên mọi việc làm, lời nói, hành động hàng ngày trong cuộc sống đời thường cũng như trong Đạo.
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm
Om Mani Pad Me Hum
Thầy thường dạy chúng con tu học phải tình thức trong mọi trạng thái hành động của mình,có những hôm con ngồi thiền niệm mật chú con kết hợp điều hòa với thơi thở được thuần thục ít bị vọng tưởng Xen vào làm cho thân tâm thấy nhẹ nhàng thoải mái thấy trong lòng của mình cứ phơi phới như đắc đạo đến nơi rồi.làm cho thân tâm được hoan hỷ vui tươi,đến buổi hôm sau ngồi thiền thì không thấy cảm giác của buổi thiền của ngày hôm trước trong lòng thấy xôn xao càng cố đi tìm cảm giác của buổi thiền hôm trước thì không thấy.dùng mọi cách và các phương pháp Thầy đã chỉ dạy cho vẫn không thấy được cảm giác của buổi thiền của ngày hôm trước.buổi thiền hôm ấy con chỉ thấy toàn là vọng tưởng trong miên man suy nghĩ tại sao không thấy được cảm giác thiền của ngày hôm trước
Con đem câu hỏi và suy nghĩ đó đến thưa với Thầy.thì Thầy chỉ dạy cho rằng anh đang chấp vào pháp thấy lòng mình còn vui và hoan hỷ .anh còn chấp vào sự được mất trong ngồi thiền thì sẽ không tu được anh phải bỏ cái cảm giác thấy an lạc chỉ tỉnh biết ở đó thôi và tiếp tục ngồi thiền .bởi dòng tâm thức chảy suốt ngày đêm không ngừng nghỉ.
Hôm nào ta ngồi thiền thấy những hình ảnh sắc tướng nổi lên trong tâm thức ta chỉ biết nó và không chạy theo vọng tưởng ngay lúc đó người hành giả tỉnh thức và niệm chú Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Đây là những lời chỉ dạy của Thầy cư sĩ Thanh Hùng.