Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTu HọcChia sẻ trải nghiệm

Thực Hành Ứng Dụng Thiền quán Mật chú Chuẩn Đề quán tứ đại qua công việc đời sống

 

Vào một thời gian tôi rơi vào cảnh thất nghiệp, công việc bập bõm sống qua ngày nhưng không đủ trang trải lo toan. Lúc này Thầy dạy tôi nên tìm nghề buôn bán sinh nhai kiếm sống vừa sống được vừa tu được. Thầy đã chọn cho tôi và dạy tôi cách nấu xôi cách chọn gạo và cách sắp xếp công việc buôn bán làm ăn tạo dựng lại nghề nghiệp để có nền tảng vững chắc hơn trong đời sống từ đó mới có sự thảnh thơi bớt lo toan có sức khoẻ thời gian mới tu tập được.

Lúc đầu tôi còn ngại ngùng vì chưa ra ngoài đường buôn bán bao giờ, tay chân vụng về lười biếng ngại làm tính đi nhập xôi người ta nấu sẵn đem về chỉ việc bán thôi nhưng những vị xôi đó nó giống nhau ở hầu hết mọi nơi và tính kỹ lại thì lời lãi không được bao nhiêu mà mất công đi lấy xa xôi rồi nghĩ đến việc có làm thì mới có ăn, tay làm hàm nhai tay quai miệng chễ đến lúc đói khổ rồi phải lăn vào làm thôi không lười được nữa.

Ngày đầu tiên tôi nấu thúng xôi mang đi bán chừng 5h30 sáng hào hứng bê vác lên xe phi nhanh ra phố mong ngày đầu suôn sẻ thuận lợi khí thế hứng khởi lắm nhưng khi ra khỏi cửa ngõ thì mưa ào ào tới tôi vẫn phi xe đi trên phố mặc kệ trời mưa đến chỗ mà mình cho rằng ở đó sẽ có người mua xôi. Cơn mưa to mãi không ngớt, đứng dưới mái hiên của trạm xe buýt người đi tới lui nhưng tôi vẫn không bán được gói xôi nào, cơn mưa vẫn ào ào mãi không ngưng ngày hôm qua trời nắng nên tôi đã chủ quan không xem dự báo thời tiết, hôm nay đã mưa to thế này mới thấy sự sống thật vô thường, đến hết buổi sáng tôi đi về người ướt, xe ướt chỉ có thúng xôi là nguyên vẹn. Sau đó tôi nghỉ mất mấy ngày mới lấy lại tinh thần để tiếp tục cuộc hành trình, chuyến xôi hôm nay đỗ xe lại trên con đường thì một chiếc xe ô tô dừng lại mua xôi để mang ra sân bay tôi mừng rỡ luống cuống gói xôi thật nhanh kẻo người mua đổi ý mất. Con phố này tưởng chừng như dễ bán đông người nhưng không bán được mấy nên tôi lại chuyển sang một phố khác, cứ lang thang ra đến trường học gần chỗ các cơ quan, cà phê lại có người mua xôi ăn tôi lại mừng rỡ rằng có chỗ tốt để đứng bán rồi. Nhưng rồi người chủ cửa hàng bán bánh bao bên cạnh đó đã có ý nhắc tôi chuyển chỗ khác vì chỗ đó họ đang buôn bán hàng ăn của họ, họ bảo tôi sang phía bên đường rộng rãi mà bán, tưởng chừng như đây là ý tốt rồi họ mua cho tôi một hai gói xôi, tôi thấy họ đúng là người tốt. Nhưng khi sang bên đường rồi tôi mới biết tôi đang đứng gần thùng rác, hôi hám như vậy ai sẽ mua đồ ăn? Vậy thì người bán hàng kia cũng thật tham lam sảo quyệt còn mình thì thật khù khờ ngu si. Được vài hôm tôi lại đi đến con đường khác muốn tìm cho mình một chỗ để dừng lại bán buôn, đi rất lâu mới thấy được một chỗ tốt nhưng rồi cũng chỉ được hai ba bữa xảy ra chuyện tranh chấp cơ duyên lại đưa tôi đến một nơi khác nhưng cũng chỉ đậu lại được mấy bữa, thờ gian đó tôi cũng có phần nản trí rồi tôi quyết định nghỉ.

Cho đến thời gian gần một năm sau trong sự khó khăn của cuộc sống không có thu nhập, mỗi ngày tôi chỉ được tiêu mười ngàn đồng vì thời gian này dịch bệnh tràn lan mọi người đều phải ở nhà, không có công việc để làm không có thu nhập tôi mới hiểu rằng cuộc sống cũng có lúc cần sống đúng với thực tại là như thế này. Tôi ở nhà ngày ngày trì niệm, đọc sách cho đến khi xã hội được giao thương trở lại, được buôn bán. Thì số tiền vốn đầu tiên tôi có được là từ lòng từ bi của Đức Phật có người đã mang đến trả cho tôi một triệu đồng, đó là tiền công tôi đã làm giúp họ công việc trước đây mà mấy năm trời họ mất tăm không gặp thì bỗng dưng hôm nay họ chủ định đến gặp để trả cho tôi vậy là tôi có tiền để mua gạo mua đồ nghề để ngày mai buôn bán. Lúc đó tôi cầu nguyện xin Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề cho con một nơi chỗ bán hàng kiếm sống, ngày mai con đi bán hàng rồi mà con chưa biết nên ngồi chỗ nào thì khi đó tôi đang ngồi trì niệm ở nhà có người gõ cửa là bác hàng xóm sang chơi bác ấy cũng là người mến mộ Phật Pháp tôi đã có duyên trao Pháp Ngũ Bộ Chú cho bác ấy nên thỉnh thoảng bác ấy sang hỏi tôi về Thần chú Chuẩn Đề và ham thích trì niệm. Từ việc đó bác ấy đưa tôi ra gặp người quen ngoài phố nhờ người ấy chỉ chỗ giúp cho tôi ngồi bán buôn. Tôi tin rằng Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề Ngài vẫn luôn sát bên ta chỉ dạy và bảo vệ che chở cho ta trước mỗi khó khăn trong cuộc sống, chỉ cần ta nhớ đến Ngài.

Từ lúc bán xôi chở lại ngày nào Thầy cũng hỏi hôm nay bán được mấy gói tôi ngại ngùng con bán được hơn mười gói, ngày sau Thầy lại hỏi, ngày sau nữa Thầy cũng lại hỏi rồi dần dần động lực đó các gói xôi bắt đầu tăng lên hơn 20 gói tôi thấy nó đang phát triển lúc đó tôi chỉ mong mỗi ngày kiếm được 50 – 70 ngàn là 1 triệu 500 một tháng, rồi mong kiếm được 3 triệu một tháng để còn đủ trang trải chi phí gia đình, hôm nay tiền lãi được khoảng 70 ngàn tôi đi mua hoa về cúng Phật lòng tôi vui phơi phới dù hết tiền nhưng tôi thấy rất hoan hỉ trước khó khăn vì lòng tôi luôn nghĩ đến Đức Phật và Thầy Ngài đã cho tôi động lực và niềm tin vào cuộc sống. Chỗ tôi ngồi bán hàng dưới cái nắng chang chang của mùa hè 7h sáng là giờ cao điểm người đi đường rất đông mà nắng quá chiếu vào thúng xôi chiếu vào mặt nóng đổ mồ hôi, nghe lời Thầy tôi tín tâm trì niệm Mật chú Chuẩn Đề Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum. Mật Chú Uế Tích Kim Cang mong cầu cho công việc tốt đẹp lên và mong cho mình luôn giữ vững lòng tin đây là cách để mình rèn luyện bản thân và tìm về với chánh nghiệp.

Những ngày bán xôi đó cũng là những ngày thực tập buôn bán mới vào nghề chưa có khéo léo, nấu xôi còn bị hôm nát hôm khô mà không biết phải làm thế nào. Tôi bắt đầu để ý gói xôi của người bán hàng khác nhìn thành phẩm hạt xôi của họ, mùi thơm của từng hạt xôi loại xôi đó. Tôi thấy thật khó khăn vì tôi không nấu xôi ngon được tôi lại cầu nguyện xin Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề , chư vị Tổ Thầy, chư vị Tổ Nghề giúp cho con nấu được xôi, làm được công việc này con thấy khó quá xin Ngài từ bi giúp đỡ cho con. Rồi chỉ còn một cách duy nhất là vừa trì niệm vừa nấu vừa quán tưởng nhìn vào nồi xôi vẽ thần chú Úm Lam trong tâm vào đó, trước đấy tôi đã phải bỏ đi không biết bao nhiêu nồi xôi hỏng khi thì miếng lót nồi bị nghêng cho gạo vào bị lật gạo rơi vào nước hỏng. Khi thì ngủ quên cháy cả trõ lại hỏng phải bỏ đi thật sự rất nản nhưng phải cố gắng, không làm thì lấy gì mà ăn không làm thì sẽ không bao giờ thành công được. Rồi tôi tiếp tục kiên trì ngày qua ngày dần dần từ kinh nghiệm thương đau ấy lần ra được những bí quyết nấu xôi từ công đức trì niệm Mật Chú phát hiện ra loại gạo mình đang nấu không ngon, gạo tên giống nhau nhưng mỗi vùng miền, đất trồng thì sẽ ra thành phẩm khác nhau, nhờ duyên lành niệm Phật tôi được giới thiệu người buôn gạo lâu năm có uy tín, bắt đầu tôi tìm được mối gạo ngon cùng mối cung cấp nguyên liệu chuyên để làm xôi uy tín nhất thành phố, gạo ngon rồi tôi an tâm niệm chú và nấu xôi, xôi nấu thành phẩm ngày càng ngon và đều tay hơn qua các giai đoạn thay đổi cách thức nấu, điều hay ở đây là cách tôi nấu xôi này tôi không học ở đâu cả cũng không theo một quy chuẩn công thức nào, mà nó được thực hành từ trong tâm tôi tin rằng đó là nhờ năng lực của Thần chú nhờ Đức Phật nhờ Chư vị nhờ Thầy gia hộ cho tôi nên tôi mới biết làm chứ không có năng lực của tâm Phật thì tôi không thể nào làm được.

Rồi đến một ngày sau khoảng thời gian ngồi đối diện trước ánh nắng mặt trời chói chang ấy, có một nhân duyên mới đến với tôi khi có người cô lớn tuổi cũng đang buôn bán ở gần đó thấy tôi ngồi bán nắng qua cùng giúp tôi bê thúng xôi sang bên đường đối diện bên đó mát mẻ rất thuận đường người đi lại. Từ đó khách hàng bắt đầu đông dần lên hơn một trăm gói ngày ngày hơn một trăm gần hai trăm sản phẩm tới tay người ăn uống hầu như ngày nào họ cũng ăn đều đặn, họ hầu hết là người ăn mặn nhưng ngẫu nhiên họ lại ăn xôi chay buổi sáng và từ hân hoan ấy tôi mong muốn gói lại những gói xôi ngon lành gửi đến người ăn, lúc này tôi nghĩ sao mình lại gói được gói xôi này và mong người ăn được ăn ngon có sức khoẻ đó là nhờ có Thầy tôi, trong những năm đến Thầy tu học 

Thầy luôn để ý nhắc nhở nấu cơm ăn cho có sức khoẻ, mỗi lần nấu nhiều cơm lên để mọi người cùng được ăn no chứ nấu ít quá mọi người ngại không ăn lại không đảm bảo sức khoẻ để tu học, rồi lười không nấu cơm ăn để ai ăn thì tự nấu cùng mấy anh chị em tăng thân cùng tu học mà lười biếng ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân không nghĩ cho người khác, từ những điều Thầy dạy như vậy qua năm tháng khi tôi lấy xôi lấy nhân đóng gói lại tôi chợt nhân ra mình làm được điều này cho người khác là nhờ có tấm lòng tâm hạnh của Thầy đã từng trao dạy cho mình nên từ đó người khách tới mua đều cùng vui vẻ tôi xem họ như những người bạn. Nhờ tâm chú Chuẩn Đề màu nhiệm công việc của tôi đang bắt đầu có sự phát triển đi lên có duyên với nghề. Điều này cũng là dẫn chứng cho thấy bán xôi chay nhưng thu nhập không kém hơn người bán đồ mặn thịt cá, lời nói này không có ý ngã mạn nhưng nó cũng là bằng chứng để đáp lại những người đã nói với tôi rằng phải bán xôi thịt mới có lãi, nhưng có nhiều lần tôi đi qua các hàng bán đồ ăn mặn khác có nhiều hàng đơn sơ vắng khách, có hàng đông khách nhưng với thu nhập cùng chung một buổi sáng thì chắc họ cũng chỉ ngang bằng hoặc dù có hơn thu nhập của tôi. Nhưng cái đáng buồn lo ở đây là người bán đồ ăn mặn họ nhận được những thu nhập tốt cũng đồng nghĩa với việc họ phải gánh chịu nhân quả sát sinh mổ sẽ hại các con vật để lấy thịt của chúng đem nấu nướng kiếm sống trên thân mạng của chúng sinh đó là điều rất đau xót. Nhưng bên cạnh đó công việc này với tôi là công việc đáng quý trọng vì hàng ngày phần nào đó sẽ vơi bớt đi những sinh mạng nhỏ bé khi những gói xôi này được đến với người ăn, họ vẫn có đủ sức khoẻ mà không phải sát sinh đó là nhờ có lòng từ bi đức hạnh của Đức Phật của Thầy tôi và tôi đã kính tin theo. Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường. Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm.

Khi tôi múc muỗm xôi ra khỏi trõ mỗi một loại xôi trong mắt tôi như những bông hoa xinh đẹp sống động như xôi lạc là những bông hoa nâu tròn bóng bẩy, xôi ngô như những viên ngọc trai, xôi đỗ xanh như những bông hoa cải tôi cười thích thú và tự nói mình bắt đầu yêu nghề rồi đây.

Tôi trì niệm Mật Chú Chuẩn Đề và đến một ngày khi xới xúc những hạt xôi lên trên bếp lửa nóng rừng rực, hạt xôi khi đủ nhiệt độ nó căng bóng trắng mọng tơi mềm xốp từng hạt không nát, không khô mùi thơm tự nhiên của gạo rất ngon khi này tôi thấy nồi xôi trên bếp qua giáo Pháp của Đức Phật để có được món xôi này cần có gạo ( đất ) nước ( nước ) nhiệt năng sức nóng ( gió ) lửa trong bếp ( lửa ) sự kết hợp tứ đại để hình thành lên những hạt xôi, món xôi này đến với người ăn, chỉ cần thiếu đi một thứ thì sẽ không thể hình thành lên nồi xôi được. Từ đó qua hạt gạo trong chánh niệm ta thấy được để hình thành lên hạt gạo này là nhờ có ánh nắng của mặt trời, có khí chất không khí, có đất trồng lúa, có công sức bàn tay của người nông dân trồng gạo lúa, người lao động dưới ánh nắng của mặt trời đã luôn hăng say trong lao động vất vả trong niềm vui để nuôi trồng chăm bón đến mùa gạo lúa chín gặt hái thành quả lao động của mình, rồi đem đổi những hạt gạo đó lấy tiền trang trải cuộc sống nuôi con ăn học, nuôi gia đình chăm sóc cha mẹ già, chăm lo sức khoẻ người thân. Hạt gạo đó, bao thóc gạo đó đã trải qua công sức lao động của rất nhiều người từ nông thôn lên thành phố, ra đến chợ, về đến người nấu, rồi tới tay người ăn họ sức khoẻ để làm việc một ngày mới, rồi họ đi tiêu đi tiểu, ra phân bón đem trồng cây trồng lúa, rồi không khí bay lên… đến đây tôi nhớ Thầy từng dạy chúng tôi quán sinh diệt, sinh tử trong lần Thầy giảng Kinh Hoa Nghiêm. Thật kì diệu khi áp dụng giáo Pháp của Đức Phật qua đời sống, mỗi hành trạng trong tâm thức, trong hành động mà ta quán xét được nó thì cuộc sống này luôn đầy sự thú vị không còn tẻ nhạt nữa.

Từ ngày hôm ấy công việc bán buôn bắt đầu phát triển lên, tay nghề cũng vững chãi hơn trước, từ một người vụng về, lười nhác, không khéo gì như tôi mà làm được thì tôi tin bất cứ ai khi muốn làm việc gì hãy tự tin bám chặt vào Thần chú Chuẩn Đề Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum bạn sẽ biến ước mơ thành hiện thực. Thầy từng dạy bảo chúng tôi, là người tu trước tiên phải tự nuôi được bản thân mình, tự lo được cho mình, không dựa dẫm ỷ lại vào người khác, tự đi lên bằng đôi chân của mình nắm lấy Thần chú mà đi, tin tưởng, mọi thứ đều ở trong tâm chú của Đức Phật.

Nghề được sinh ra từ tâm Phật nên khi làm cần đòi hỏi cái tâm nghề của người đó. Thời gian đấy có vài lần tôi lỡ nấu loại xôi này bị nát hay bị khét bén nồi thì khách đi qua mua mọi người đều gọi mua các loại xôi khác, không ai hỏi mua loại xôi đã lỡ hỏng ấy cả. Rồi đến loại nước trà dưỡng sinh đỗ đen gạo lứt cũng vậy tôi rất thích loại nước này vì nó tốt cho sức khoẻ khi nấu trà xong màu của trà là màu đỏ nâu liên tưởng như màu áo của người tu Mật Tông Tây Tạng tôi thấy loại nước này có duyên với mình nhưng do sự vô tình không cẩn thận nên có đôi lúc nấu loại trà này không để tâm đong đếm kỹ để ít nguyên liệu là tôi nấu mười chai thì ế luôn cả mười chai. Việc này đã từng xảy ra vài lần nên tôi thấy được điều thú vị rằng nếu như những sản phẩm không ngon đó mà bán ra được thì đồng tiền tôi kiếm được là gian tham, nếu như người ăn uống ấy họ ăn rồi không ngon không tốt họ chê thì cũng khổ, mất khách. Nên tuy rằng món nào không ngon là tự dưng nó ế hẳn, thì đem về chứ không được bán những cái không ngon không tốt đó. Tôi nghĩ rằng những lúc như vậy luôn có chư vị ở gần bảo vệ giúp cho tôi cũng như là đang dạy tôi sửa lại cách đạo đức làm nghề chỉ là dạy bằng phương tiện thực tế chứ không phải bằng lời nói như người bình thường bởi lẽ khi sau đó tôi làm các món xôi, đồ uống trà gạo ngon thì khách qua mua ào ào là hết cho nên tín tâm vào tâm Phật là vậy.

Thầy dạy tôi một điều vô cùng quý giá khi người tu học mà vẫn làm nghề kiếm sống sinh nhai trong cuộc đời cần có tín nguyện của mình khi có thành công trong sự nghiệp công việc rồi thì phải biết nhớ nghĩ đến nền tảng của mình là ở đâu. Nền tảng để cho tôi ngày hôm nay là nhờ có lòng từ bi tha lực của Đức Phật của Chư Tổ nhờ có công năng của Thần chú Chuẩn Đề nhờ có Tam Bảo Đức Phật, Chư Vị, nhờ Thầy tôi mới có được cuộc sống an lạc như ngày hôm nay. Công việc làm nghề cần có thời gian để hình thành lên một sự nghiệp vững bền cần có công đức phước báu nuôi dưỡng nghề nghiệp đó, chỉ cần là chánh nghiệp thực hiện đúng theo Bát Chánh Đạo Đức Phật chỉ dạy, đúng theo sự hướng dẫn tâm huyết Thầy truyền trao định hướng cho mình đi, mình bám lấy cái cốt lõi đó để đi lên một cách lành mạnh chân chánh, có đức thì sẽ sinh ra tài. Tôi trước đây đã là người không có đạo đức, chưa hiểu đạo đức đúng nghĩa là gì và Thầy đã dạy cho tôi sự hiểu biết, thấy những cái sai của mình để nhìn nhận lại sửa đổi đi lên, từ hướng đi của con người có đạo đức có tâm hạnh sẽ sanh ra phước báu tài lộc, kiếm ra những đồng tiền chân chính bạn sẽ ngẩng cao đầu để đi, khi làm một việc gì sai quấy lương tâm cắn rứt, đời sống lúc nào cũng nơp nớp lo sợ đi đâu cũng ngoái trước nhìn sau, cúi gằm mặt xuống sống không thể đàng hoàng được. Nay tuy rằng tôi chưa phải là người tạo dựng được cơ nghiệp lớn, nhưng tôi tin tưởng từ lời dạy của Thầy trong cách tu, cách sống, sinh hoạt làm ăn làm phương tiện thiện sảo để có lợi ích tu học tôi sẽ có được một sự sống an lành đúng nghĩa có được thời gian rảnh để có sức khoẻ, có tâm trí tu trì quán niệm nương theo Pháp của Đức Phật của Thầy thực hành trong đời sống an lạc, hạnh phúc chân thật của người tu sĩ.

Nam Mô Bổn Tôn Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề

Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường

Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum.

 

Huệ Nguyên

 

COMMENTS

WORDPRESS: 0