Trên những chặng đường tu học người hành giả đôi khi tưởng mình là như thế này, như thế nọ rồi rốt cuộc chỉ là một sự tưởng. Khi chúng ta tu theo pháp quán, pháp thiền quán tưởng mật chú. Tất cả thể hiện lên nếu chúng ta không tỉnh thức được, không tự soi lại trong tâm thức của mình ngay khi đó còn pháp chấp, ngã chấp mà tưởng rằng đã được an lạc đạt pháp. Cái lầm tưởng này rất nguy hại. Hãy soi quán sát lại những chi tiết tu học của mình trên sự vô ngã – vô thường – khổ. Thật sự khách quan, vì thực tế ngay đó không có chúng ta, ta ở đó.
Ngay bản thân tôi khi quán tưởng thân bất tịnh, quán ánh sáng, quán hư không. Khi thấy thân xác tôi tan rã chỉ còn ánh sáng và toàn ánh sáng khắp mọi nơi ngay đó không thấy còn thân xác này nữa. Chỉ có cái thấy biết hiện hữu nơi đó. Dùng cái biết đó để soi ngược lại ngay nơi vết nghĩ biết của thân mình để tiếp tục xóa bỏ tiếp. Đến lúc thấy nó không còn vết nghĩ, mường tượng đó cứ nghĩ rằng nó hết, nhưng thực tế vẫn còn vì ngay nơi tâm của mình tức cái hay biết đó còn một sợi dây cảm giác vô hình với tâm sắc, với tâm khí. Khi mọi sự rung động của cảm thọ, cảm xúc nó chấn động, nó lan đi rộng bằng những tia điện năng vô hình chúng đi di chuyển bằng nhiều hình thức, bằng nhiều loại hình ảnh cảm thọ , cảm xúc ở các hình sấm chớp, tia điện, những hạt nổ vang, di chuyển ma sát với nhau tạo thành những năng lực, năng lượng quang lực, xung điện bằng những hình xoáy ngược xuôi chiều chậm nhanh chúng di chuyển ma sát nổ tung biến dạng hình thành tạo hình tượng mới chuyển hóa liên tục. Ở đây thấy những hiện tượng thiên thạch, quáng phổ ánh sáng ma sát, năng lượng đủ loại ánh sáng và ở đây có những đặc điểm không khác hơn ngoài vũ trụ thiên hà. Đặc thù chúng chuyển hóa là do những hạt cực nhỏ xoáy rất nhanh hút những hạt, ánh sáng năng lượng nguyên tố rồi chúng nổ ra chuyển hóa hình thành những vết xoay, những điểm xoay không khác một chút nào với những lỗ đen trên vũ trụ thiên hà. Ngôn ngữ của vụ trụ nói đến cái tâm con người, tâm vũ trụ, tâm vạn vật vạn pháp, nhưng chỉ mang máng thấy biết chưa có mấy ai suy nghĩ về tâm ta như những điểm xoáy, tâm vũ trụ và ta như những lỗ đen kia. Khi chúng ta khởi một ý niệm thì ngay đó liền có một điểm đây là tâm, một tâm điểm trong vũ trụ tâm thức, liền ngay đó tâm này nó xoay cực nhanh , sức hút từ trường nó cuốn tất cả niệm tưởng chủng tử mà lâu nay được tàng chứa trong những hạt sắc nhỏ vi tế hơn hạt hạ nguyên tử nữa. Sự cuốn hút rất nhiều những hạt chủng tử đó không thể tính đếm được. Thí như chúng ta khởi nghĩ đến một đóa hồng, về mặt hình thức hiện hữu thô của sắc tướng chúng ta thấy ngay đó hồng, chúng ta thấy như vậy coi như rất bình thường, những quán sát ( vipassana) chúng ta thấy rất nhiều chủng tử hạt hạ nguyên tử kia nó trong tích tắc sát na chúng trở về được hút trở về. Những hình ảnh, cảm xúc cảm thọ thấy nghe từng chi tiết hình thành đóa hồng. Một sự trở về đó vọng nghiệp hình thành một đóa hồng. Ngay đó ta liền biết hoa hồng màu đỏ tươi, héo cảm thọ v,v… hình thành đóa hoa hồng ngay tâm ấy bao gồm sắc, thọ, tưởng, hành, thức khi đã thành hình rồi thì tất cả chúng trong quá trình chuyển biến, chuyển hóa thể hiện lên đóa hoa hồng. Chúng đã tự hình thành những hạt chủng tử ghi tàng chứa sự kiện, chi tiết nội dung chuyển hóa đó. Liền ngay đó chúng nổ bung ra rất nhiều hạt vi thể hạ nguyên tử đó bay khắp trong vũ trụ tâm thức ta. Như vậy chủng nghiệp chúng ta gây tạo nó bay khắp mọi nơi trong vũ trụ này, bay chuyển hóa khắp mọi nơi trong tâm thức không dừng nghỉ cũng như những thiên thạch những hạt bụi, những ánh sáng, những lực hút, đẩy những âm thanh hình ảnh sáng tối, nóng lạnh v,v…Như thứ này nó bay chuyển hóa mãi trong không gian vũ trụ, trong tâm thức hình thành rồi nổ chúng đi trong sinh trụ dị hoại diệt – sanh trụ dị hoại diệt chúng bản chất của chúng là sự chuyển hóa thể hiện, biểu hiện ẩn tàng của các pháp mà thôi. Đức Phật đã thấy biết rất rõ những sự kiện ẩn tàng, biểu hiện này, trí tuệ của Phật vượt ngoài trí tuệ, chỗ không có trí tuệ vô bờ bến. Nhưng ngay đó luôn luôn thể hiện ẩn tàng ơn đức, công đức của Đức Phật từ bi của Ngài không thể nghĩ bàn được.
Công đức không nghĩ bàn
Không ngài, con trôi lăn sanh tử
Ngài đến đi, con sinh tử trôi lăn
Mỉm cười xử sanh
Ly biệt – phiền não – niết bàn.
Phât! Phật! Phật
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni PadMe Hum
Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu : Thích Chính Trí
Mật tông hiệu : Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
“Trên những chặng đường tu học người hành giả đôi khi tưởng mình là như thế này, như thế nọ rồi rốt cuộc chỉ là một sự tưởng.”
Một câu nói tưởng chừng đơn giản của Thầy,nhưng sau bao va vấp,vui,buồn;trải nghiệm cùng tâm thức này,con mới chợt nhận ra.Mới hay rằng,lời Thầy là sự đúc kết cho một chặng dài,rất dài của sự tu học,hành niệm.Thật ra,chúng ta còn mãi tu trên cái ngã.Chưa bao giờ thoát ngoài cái tưởng.Tưởng rằng như thế này,tưởng mình trì niệm tinh tấn,tưởng mình mê lầm,tưởng mình ngu si-tưởng mình trí huệ;tưởng mình đau khổ-tưởng mình an lạc…Quán xét lại ngay ấy,cái gì là mình?Tướng các hành tưởng như thế nào,có nắm bắt được không?Bỗng chốc như hoa đốm hư không,tìm chẳng được…
Ngay đây,Thầy lại dạy:
“Dùng cái biết đó để soi ngược lại ngay nơi vết nghĩ biết của thân mình để tiếp tục xóa bỏ tiếp. Đến lúc thấy nó không còn vết nghĩ, mường tượng đó cứ nghĩ rằng nó hết, nhưng thực tế vẫn còn vì ngay nơi tâm của mình tức cái hay biết đó còn một sợi dây cảm giác vô hình với tâm sắc, với tâm khí”.
Đây là con đường thiền quán mà chúng đệ tử phải huân tập.Bởi thật sự,chỉ thật sự thực hành,thì những lời dạy thực hành mới có ý nghĩa,và mới thật trải nghiệm được.
Đệ tử xin lãnh thọ lời Thầy.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm.
Om Mani Padme Hum.
Như Thầy thường dạy cho chúng con cứ ôm lấy thần chú Chuẩn Đề mà đi lấy thần chú Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm làm phương tiện làm hành trang.để giúp cho người hành giả quay lại với tâm thức hiện tại của mình đang suy nghĩ của sự sống hiện tại.con đã được nghe Thầy giảng pháp rất nhiều cũng thường được dự các đàn trì niệm về mật chú Chuẩn Đề và ngũ Bộ Chú thường được diện kiến Thầy nghe Thầy chi dạy uốn nắn mà tâm thức của con vẫn để cho các vọng niệm tham sân si phát khởi.trong tu học cùng các đạo hữu thường ngày cùng nhau ăn cơm uống trà nghe Thầy giảng pháp dạy đạo làm người mà trong tư tưởng ý niệm của con vẫn để và nuôi dưỡng các nghiệp còn ganh ghét đố kỵ với chính bạn đạo của mình.những chủng nghiệp đó nó đã huỷ hoại đi biết bao công đức tu học của con.nhờ có Thầy chỉ dạy cho con mà con mới biết được những ý niệm còn đắm trong dục vọng và nuôi dưỡng những ý niệm cho rằng là mình hay hoặc giỏi tự cao tự đại thì khó tu học.để sửa đổi tâm thức của một con người không hề đơn giản cả một biển tâm thức từ vô thuỷ vô chúng đến này đã tạo tác đủ thứ nghiệp quả.Như Thầy đã dạy nghiệp quả không để chúng ta yên,ta chỉ một lòng kính tin tin tưởng lương vào năng lực của thần Chú Chuẩn Đề tu học cho tiêu mòn đi nghiệp quả.muốn được bình an chỉ có đường là trì niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà.Bộ Lâm
Nam Mô Bổn Sư kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà.Bộ Lâm
Om Ma Ni Pad Me Hum
Úm Lam
Úm Xỉ Lâm
Úm A Hùm
A Mi Đà Phật