Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeDuy Tuệ Thị Nghiệp

Sống 100 năm không bằng một ngày thấy pháp

Các con, cha, bà con,
Không phải chỗ nương tựa,
Khi thân hoại mạng chung,
Bà con huyết thống nàng,
Không thể che chở nàng!
Thấy được sự thật này.
Kẻ trí sống giới đức,
Và mau chóng thành tựu,
Con đường hướng Niết bàn.

Đây là bài pháp mà Đức Thế Tôn dạy cho nàng Patàcàra (kẻ mang xiêm áo) vì nàng gặp cú sốc quá lớn trong cuộc  đời là hai con chết, chồng chết, cha mẹ chết, em trai chết. Nàng khóc thương quá đỗi cho số phận của nàng. Nhưng khi Đức Thế Tôn dạy bài pháp này chỉ cho nàng thấy tứ thánh đế khổ, tập, diệt, đạo nàng đã chứng quả Dư Lựu.

Còn chúng ta có thấy được sự thật này không? Ai che chở, ai là chỗ nương tựa khi thân hoại mạng chung. Nếu cha mẹ, vợ chồng, anh em, con cái, họ hàng lo được thì không ai phải chết, không ai phải khổ cả. gặp biến cố như vậy mọi người chạy đến lo thay, đau thay, chết thay hoán đổi Nhưng sự thật có phải thế không? ai lo được cho ta, chỉ chính ta lo được. Chúng ta khóc cho số phận người khác, nhưng không biết khóc, lo cho chính số phận của chính mình. Nếu không tỉnh thì ta cũng như vậy, khi thân hoại như thế không ai lo được thay thế.

Người sống một trăm năm,
Không thấy pháp sanh diệt,
Không bằng sống một ngày,
Thấy được pháp sanh diệt.(Pháp Cú 113)

 

Thà một ngày thấy pháp còn hơn cả 100 năm, ngàn năm không thấy pháp.

 

Một đại pháp, nhân duyên lớn rất lớn dành cho tâm thức của một người đã có sẵn chủng tử giải thoát, bậc thánh nhân mới chuyên chở nổi bài pháp vi diệu này.

 

Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum

Kim Cang Đạo Nhất

 

COMMENTS

WORDPRESS: 0