Có một kiếp Đức Phật làm đồng tử tên Thiện Huệ. Ngài nghe có một vị Tiên nhân đạo hạnh cao siêu ở núi tu hành nên tìm đến học đạo. Do có chủng duyên sâu dày nên chỉ thời gian ngắn Ngài đã học xong hết đạo lý của Thầy. Đồng tử Thiện Huệ từ giã Tiên nhân xuống núi.
Tiên nhân bảo: ” Những pháp cần dạy thì Ta đã dạy cho ngươi hết rồi, heo pháp học thì người hãy đem năm trăm đồng tiền vàng đền ơn công ta dạy đạo”.
Thiện Huệ thưa:” Nay con không có tiền. Xin thầy cho con thời gian, con xuống núi hóa duyên sau đó sẽ trở lại đền đáp công ơn Thầy.”. Nói xong Ngài xuống núi.
Bấy giờ , là lúc đức vua trong nước đang mở đại hội bố thí ” Vô già”. Chữ ” Vô già” là sự thoài mái, bình đẳng, rộng khắp, không phân biệt mọi tầng lớp hay mỗi người đến xin đều sẵn sàng bố thí. Đồng tử Thiện Huệ liền đến xin năm trăm tiền vàng. Đức vua hỏi lý do. Thiện Huệ trình bày. Đức vua liền ban tặng. Thiện Huệ nhận năm trăm tiền vàng đi trở về núi. Thì lại hay tin có Đức Phật Nhiên Đăng ra đời đang hóa độ chúng sinh trong nước. Do túc duyên sâu nên vừa nghe đến danh hiệu Phật thì trong tâm Thiện Huệ có cái gì thúc đẩy muốn đến diện kiến, thay vì về núi thì Đồng tử đổi lại đi gặp Phật trước.
Trước khi đến, Thiện Huệ nghĩ sẽ mua một bó hoa đến dâng cúng dường Phật. Nhưng lại gặp ngày đặc biệt là bao nhiêu hoa của ngày ấy đều dành hết cho hoàng cung để đức vua dâng cúng Phật. Vì thế, Thiện Huệ tìm mua không có. Lúc sau, chợt gặp một cung nữ tay cầm bảy cành hoa sen xanh quí, Ngài hỏi mua. Lúc đầu cung nữ từ chối vì hoa của hoàng cung không bán, nhưng vì thấy Thiện Huệ quá thành tâm, xin đổi cả năm trăm tiền với một bó hoa. Cuối cùng, cung nữ biếu không năm cành sen, còn lại hai cành cô gửi Ngài nhờ dâng lên cúng Phật giùm cô.
Ngài vui mừng cầm bảy cành hoa sen đến dâng cúng Phật. Thấy Phật từ xa đi đến, Thiện Huệ theo phép tán hoa liền tung rải hoa lên trời và thầm phát nguyện: Những cành hoa sen này kết thành tàng lọng che theo Phật đi trên đường. Việc này là do căn lành của Bồ tát nên khiến được như nguyện.
Khi Phật đến gần phía trước là khoảng đất bùn lầy, Ngài sợ chân Phật lấm dơ nên cởi áo ngoài lót xuống, nhưng vẫn còn sót khoảng nhỏ mà Phật đã đến gần rồi. Bấy giờ Ngài bèn quì xuống xõa tóc phủ khoảng bùn lầy con lại để Phật bước qua, đồng thời phát nguyện được sớm tiêu trừ nghiệp chướng. Sau đó Đức Phật Nhiên Đăng thọ ký cho Ngài trải qua chín mươi mốt kiếp về sau sẽ thành Phật hiệu là Thích Ca Mâu Ni ở cõi Ta bà giáo hóa chúng sanh.
Trích trong Chứng Đạo Ca Giảng Luận
Trên đây là câu chuyện Đức Phật được Phật Nhiên Đăng thọ ký thành Phật. Ngài do những túc duyên sâu dày từ trước nên chỉ cần nghe tin có sự xuất hiện của Đức Phật khởi lòng thành tín tâm cầu cúng dường, cầu đạo giải thoát. Từ câu chuyện này ở khía cạnh cá nhân tôi có một bài học sâu sắc về sự cúng dường cầu đạo giải thoát. Ngài sẵn sàng xả bỏ năm trăm tiền vàng như ý nguyện ban đầu để cúng đền ơn Tiên nhân trên núi người Thầy đã dạy đạo cho Ngài,chỉ để đổi lấy bó hoa sen dâng cúng dường Đức Phật Nhiên Đăng, Ngài sẵn sàng cởi áo, xõa tóc phủ đất bùn mong muốn được nâng bước chân của Đức Phật. Một niềm kính tin tuyệt đối nơi thân tâm để Ngài sẵn sàng rũ bỏ tất cả những cái gì mà Ngài kiến tạo về thân tâm trước đó….Một hình ảnh tôi đã thấy đã gặp từ Thầy tôi.
Trong chúng ta những người hành giả có ai tự nhìn lại chính nơi tâm ấy của mình có sự so sánh nào với tâm cúng dường của Đức Bổn sư chăng. từ đó mà tự chúng ta biết rằng sự tu của chúng ta có phát triển hay không phát triển ở ngay cái tâm ban đầu khởi ấy …!
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum.
Nguyên Thúy
Pháp hiệu: Kim Cang Đạo Nhất
COMMENTS