Trong cuộc sống xoay chuyển, tôi cũng như bao nhiêu người, vẫn phải sinh hoạt sống và làm việc. Ai cũng vậy, trong công việc luôn có những áp lực nay hay nỗi khổ khác, chỉ là tự bản thân có thể vượt qua không mà thôi. Bản thân tôi, đã trải qua rất nhiều công việc, làm đủ thứ nên đã đúc kết cho bản thân một cái Nhẫn nhất định. Và càng may mắn hơn, tôi được thọ trì Tâm chú của Đức Phật do chính người Thầy đáng kính trao cho. Đây là một sự may mắn không phải ai cũng có.
Khi kinh tế suy thoái, tim được một công việc quả thật quá khó, khi vất vả vào công việc mới sau một thơi gian Thất Nghiệp dài tôi đã tự nhủ dù gì cũng phải giữ. Nhưng, quả thật, tôi không còn là chính mình. Tôi đi làm, một công việc những tưởng không bon chen, lao động chân tay thuần tuý, tôi ko nghĩ, người ta muốn gạt bỏ ai đó, muốn sự yêu thương của cấp trên mà dựng lên những câu chuyện không có thật về mình. Tôi tự nhủ, đã chắp tay với Đức Chuẩn Đề thì nên bỏ qua vì mình là người được học Pháp còn họ thì chưa nên tôi cho qua. Nhưng, như một sự thử thách mới, họ thoá mạ tôi bằng lời lẽ, mà với bản tính trước đây của mình, bản tính chưa quỳ gối trước Đức Phật thì tôi đã xông vào. Tôi ko sai, số đông nói vậy, nhưng họ lại có cấp trên, nên tôi ko biết làm gì. Một lần, hai lần, thật sự, tôi đã ko nhẫn nổi. Tôi sinh ý nghiệp SÁT. Thật ra lúc đầu, tôi ko biết mình đã sinh ra Nghiệp ý đó. Nhưng vài ngày nay, lòng tôi như lửa đốt, nóng bừng, như kiểu thiêu rụi mọi vật. Tôi thấy tôi của trước kia, chưa bao giờ để ai Lăng Mạ mình dù chỉ một lần. Tôi sẽ xông vào ngay, ko biết thắng thua sống chết. Tôi ko định tâm để ngồi trì được, tâm tôi luôn chỉ muốn xông vào người đã dựng chuyện, người đã thoá mạ tôi bằng lời lẽ thô tục cũng như trước kia ko kể sống chết. Tôi đã cho mình ko sai, rồi ngày hôm trước thân tôi nóng lên như ngọn lửa cháy, khi ngủ, tôi nhìn thấy Nghiệp Ý của mình. Tôi thấy xung quanh mình bao nhiêu người khóc, người thân có, người ko thân có, họ khóc ai? Khóc tôi ah. Tôi như bừng tỉnh , hoá ra, nêu tôi hành xử như Ý Nghiệp của mình thì hậu quả là bao người khóc thương. Vậy tôi phải đối diện với thực tế thế nào đây? Tôi phải làm gì để giải thoát tôi khỏi vướng bận của Thị Phi. Tôi hành trì nhiều hơn thường lệ, nhưng chỉ lúc hành trì tôi thấy thanh thản, khi đối diện tôi vẫn loay hoay. Thêm tác lực xung quanh, họ nói tôi quá Hiền, dễ dàng bị bắt nạt
Mong được sự chỉ dẫn của chị cùng mọi người để tôi tỉnh giác hơn.
Trên đây là một lá thư của một đạo hữu, mong nhận được sự chỉ giáo của mọi người. Tôi trích gửi đăng lên diễn đàn.
Trả lời
Bạn hữu đưa ra tựa đề ” Một Ý nghiệp ” nói như vậy trong tâm thức của bạn cũng có những điều căn bản về nghiệp quả. Vì khi thấy biết rõ ràng nhân quả thì chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn khi đón nhận những điều thuận nghịch trong cuộc sống đến với bản thân mình. Bạn cũng hiểu rõ rằng, mọi chi tiết sinh hoạt trong đời sống từ cá nhân tới cộng đồng đều có những biệt nghiệp và cộng nghiệp tương tác, từ những điều chi tiết nhỏ nhặt nhất cũng được chi phối bởi luật nhân quả, không có điều gì tự nhiên mà có cả. Từ những điều đó chúng ta sẽ thấy được cái quả thị phi mà bạn đang phải gánh chịu, nó cũng có cái nhân từ đời quá khứ, do vô minh cũng từng tạo tác những điều như vậy, giờ vô minh nối tiếp không biết cách hoá giải nên nghiêp lực thúc đẩy để cho những người liên quan giải quyết nợ nần trong quá khứ. Tự bạn cũng thấy bản thân may mắn hơn rất nhiều những người khác là được thọ trì pháp bảo, biết đến phật pháp. Nhưng để thực hành như những gì thầy chia sẻ bạn đã thực hiện được chưa?.
Nếu bạn thực sự thực hiện thời khoá công phu như những gì bạn nói, thì chắc chắn điều thị phi đó vẫn xảy đến với bạn, nhưng bạn đã có những cách nhìn nhận tỉnh giác khác hoàn toàn so với lửa sân đang khống chế, chiếm lĩnh tâm thức bạn. Công năng của thần chú là tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng trí huệ, phước báu…Đó là những điều trong kinh nói. Bạn nói bạn thực hiện công phu như vậy mà vẫn bị nghiệp lực làm cho mê mờ. Vậy hoá ra lời nói của Đức Phật là ngoa.
Mà lời nói của Đức Phật không bao giờ ngoa, chỉ là do chúng sinh mê mờ tự cho cái ngã, cái tôi của mình là lớn lao nên mới vô minh tạo tác biết bao nhiêu nghiệp bất thiện. Nghiệp chồng nghiệp từ vô thuỷ vô chung thì không thể trong một hai thời mà giải quyết được. Sự hành trì là xuyên suốt không gián đoạn từ ngày này qua ngày khác. Chúng ta giãi đãi các ngày, đến khi thấy bất ổn trong tâm mới ngồi công phu thì không đủ công đức để hoá giải nghiệp lực.
Tôi chứng kiến rất nhiều hành giả đến than khổ với Thầy. Thầy ơi con khổ quá, con vẫn trì niệm hàng ngày mà sao nhiều chuyện không hay đến với con?
Thầy hỏi: Chị một ngày trì niệm được bao nhiêu biến?
Con trì niệm rất nhiều ?
Thầy: Nhiều là bao nhiêu?
Dạ chắc được mấy trăm biến.
Với rất nhiều hành giả bỏ thời gian trì niệm một vài trăm biến mà thấy cho là nhiều. Cứ cho là vài trăm biến nhưng chỉ cần tỉnh giác được một vài chục biến biết rõ ràng từng câu từng chữ khi trì niệm cũng đã có rất nhiều phước báu, tiêu trừ được nghiệp chướng. Nhưng thực tế vì nghiệp chướng rẫy đầy, bị ngoại duyên chi phối nên đâu có thể tỉnh giác biết rõ từng câu từng chữ, nên đâu có hứng thú để mà trì niệm. Đó là thật tế của sự công phu của rất nhiều hành giả tự bào chữa lầm tưởng của bản thân là vậy.
Để thoát khỏi thị phi, tôi chỉ có một câu chia sẻ. Bạn hãy ráng trì niệm rồi mọi chuyện sẽ qua, khi tĩnh tâm tỉnh giác, ta sẽ thấy nó vô thường. Vì bản chất của muôn duyên, vạn pháp là vô thường mà, ngày hôm nay, ngày mai, ngày mốt sự việc đó đã được lưu chuyển trong không gian vũ trụ này, nó không bao giờ mất đi, mà nó sẽ lưu chuyển như dòng chảy không bao giờ có sự gián đoạn, đủ duyên nó sẽ trở về. Tại vì bạn chấp chặt ôm giữ nó lại thì mới có những ý nghiệp sát như vậy. Hãy lấy thần chú Chuẩn Đề hoá giải nó, hãy đứng nhìn hoa và rác trôi. Hoa và rác trôi nhưng bạn đừng có trôi nhé.
Chúc bạn tu hành tinh tấn.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
Cuiyang07 – Kim Cang Đạo Nhất
COMMENTS