Tất cả những cái đến đi bằng hình sắc, danh tiếng, thọ cảm nó được tàng lại trong thức lưu trú “ tàng thức”. Nó không mất và cũng không có đến và đi, vì nó đến từ đâu, từ đâu nó đến và nó đi về đâu. Tất cả chỉ là danh tự, ngôn thuyết….Tất cả để biết những điều đó chỉ có phi, bất vô ly ( Bất, Vô, Phi, Ly). Trong kinh Lăng già bộ kinh mà Đức Bồ Đề Đạt Ma trao lại cho nhị tổ. Đức Phật chỉ trả lời tất cả những câu hỏi của Ngài Đại Huệ Bồ Tát chỉ có dùng một chữ Phi – Và trong toàn bộ kinh này Đức Phật thường hay hiển bày giáo nghĩa như lai chỉ trong ( Bất, Vô, Phi, Ly). Đánh đổ tất cả, bỏ tất cả, ly tất cả, không có tất cả để thấy cái gì trong đó.
Cũng như khi Đức Huệ Khả cầu Đức Đạt Ma sư tổ cầu Ngài an tâm cho. Thì ngay nơi đó Đức Sư tổ Đạt Ma bảo rằng : “ Đưa tâm ta an cho – Ngay đó ngài Huệ Khả nhìn lại nơi tâm thức xôn xao trong tâm mình không có cái nào nhất định “ Bất, vô” nhìn không thấy cái gì là có thật ( Phi) và những tâm thức ấy luôn luôn thay đổi ( Ly). Một câu hỏi, một câu trả lời. Ngay nơi ấy là diệu nghĩa, và liền ngay nơi đó Ngài Huệ Khả nói rằng : “ Bạch Thầy con lấy tâm con không được”. Ngay nơi đó ngài trả lời bằng một loại chơn ngôn ngữ ( Độc thoại). Ngay nơi đó chơn thức ( Diệu quan sát trí ) thấy phân biệt thật rõ – Khách quan – không đắm chìm trong vọng ngã. Ngài liền thốt ra thật nhanh cũng bằng loại ngôn ngữ chân thật: Con không lấy không đưa ra được, vì con thật sự là con ngay đó. Cái của con là cái đang trả lời với Ngài, thầy trò thầm cảm nhận.
Tổ bảo rằng: Ta đã an tâm cho ông rồi – Như sét đánh, như thùng lủng đáy, như tuột xuống bằng cây thoa mỡ bò. Ánh sáng trí tuệ như lai đó mãi mãi muôn đời không hơn không kém, Trí huệ đó đã kết thành nhị tổ Huệ Khả.
Câu chuyện lời nói này Tôi không nằm trên văn tự, cốt chuyện thiền của Tổ và Huệ Khả mà tôi chỉ thực thị trong tâm thức ấy thể hiện. Tôi chỉ lấy cái ( Bất, Vô, Phi, Ly) để thể hiện “cái nơi đó!”.
……….
………..
Cuộc đời tu hành của những vị hành giả tu về mật chú họ luôn luôn phải huân tập tu học ở hai lĩnh vực Thiền học và Mật tông. Đi ở một khía cạnh rất khó, vì trước nhất chúng ta phải biết sự giả hợp của những chủng tử, những nguyên tố, nguyên tử đất nước gió lửa kết hợp thành và ngay nơi đó người hành giả phải biết kết hợp giả hợp của tâm thức để người hành giả đó chính thức có một đời sống chân thật vô ngã, vô pháp, vô thường. Một đời sống của vô trụ, của phi, ly, bất. Biết như vậy để thể nhập vào năng lực chuyển động của những hạt chủng tử nguyên tử mà ngay nơi đó nó đã kết hợp thành những chân ngôn Đà La Ni . Chỉ có bất, vô, phi, ly ngay nơi đó người hành giả mới có hóa thân ý sanh thân, báo thân. Để kinh nghiệm thấy ngay sự chính thành của bất giác – Tiếng nổ, những động chuyển hình thành tia điện năng lực đó đều mang những chủng tử của chân ngôn – Om, Úm, A, Hùm, Ma, Ni, Sắc , Dặt…Ngay nơi đó người hành giả ở tạm trong trạng thái Bất, Vô, Phi, Ly để có một loại trí tuệ chủ động chuyển biến thu, phát thể hiện ….qua sự chuyển động, chuyển biến thu phát thể hiện chính ngay nơi tâm ấy là chân chú. Chân chú ấy thể hiện muôn hình, muôn vẻ, vạn niệm, vạn pháp để trở thành những mạn đà la, linh phù pháp. Thể hiện kinh nghiệm vào đại thủ ấn chân thật. Như một đời sống chân thật của một hành giả họ sống bình thường bình dị an lạc trong vạn pháp, thì họ là những chủng tử Mạn đà la là chương cú Đà la ni.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Padme Hum.
Tiếng chuông của một ngày không đến không đi – Ngày đó tiếng chuông …Bất, Vô, Phi, Ly
Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu: TC. Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
Tất cả âm thanh, sắc tướng đều không có thật. Chúng chỉ như chúng luôn là… Bất, Vô, Phi, Ly.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Om Ma Ni Pad Mê Hum.