Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTiêu ĐiểmThánh địa, Thánh khí Đức Phật

NHƯ VẬY ÁNH SÁNG NHƯ LÀ

UserPostedImage
Mới chín mười giờ sáng khí hậu tại Huế cũng oi bức trong nội thành. Nhưng khí hậu tại chùa Từ Hiếu thật êm dịu hơi mát mát. Lại một buổi hành thiền tiếp tục tại gác chuông chùa Từ Hiếu, những màu sắc, âm thanh, cảm xúc tôi thể hiện lên có đôi chút trong những pháp tu Thiền, Mật, Tịnh độ. Ngay nơi tâm tôi không có ý niệm phân biệt những tông này khác nhau. Tất cả đều là phật pháp thể hiện thể nhập Phật đạo trong từng niệm khởi sanh, diệt, phiền não, an lạc…Tất cả, tất cả chỉ là sự sống an lạc, hạnh phúc ( Phật đạo) .

Đừng để cái gì là ta, là người, là pháp, là thọ giả. Chỉ nơi ấy con đường vào nhưng không có lối vào. Vì nó có hàng rào Bất, Vô, Phi, Ly. Người hành giả phải tỉnh giác, an lạc hoan hỉ khi bước, khi cười, khi đi, nằm ngồi ăn uống…Hãy nhẹ nhàng tuột đi, như một người ôm một cây dính đầy mỡ bò. Khi thùng sơn bất chợt thủng đáy – cái tuột cột mỡ, thùng sơn thủng đáy là “ đốn mỡ” đốn ngộ. Thí như cái gương bất chợt thâu có tất cả hình ảnh, ánh sáng, quang cảnh đồng hiện vào đó không có thứ lớp trước sau. Tâm ta cũng vậy lúc nào cũng vậy trong từng sát na, cho đến không có thời gian và không gian nơi đó gương tâm đó cũng “ đốn thâu”, “ đốn nhiếp” chúng đến từ đâu không có thứ lớp trước sau gì cả. Đùng, chiếc lá rơi, giọt nước tủm tiếng vang bóng tối, ánh sáng, có không. Chợt ngay đó hiện đủ cả ( Đốn hiện) – “ như vậy” – như vậy tuột cột mỡ, thùng sơn thủng đáy…bất chợt hình ảnh ý niệm, ánh sáng trong gương mất còn, mặt gương trong sáng. Như vậy, ảnh, sắc tướng, ý niệm, ánh sáng …nóng lạnh chúng ở đâu? Chúng cũng đi đến (Như Lai), không có tiệm thứ, không từ từ – Mà đốn ngộ. Sự bừng sáng đó nó có sẵn trên mặt gương, nó không cần có sự lau chùi, một ý niệm nào cả…một phương pháp nào cả. Nếu nó có những thứ đó thì nó là tiệm thu – tiệm phát. Nhưng con đường tiệm thu, tiệm phát sự kết dính đó không ai thấy nó dính không ai thấy nó phân chia. Như ngay chỗ cái ly, nó kết hợp nhiều hạt cát. Trước đó nó kết hợp nhiều nguyên tố, nguyên tử, cộng người tạo tác ra chúng cũng từ chỗ sâu xa nhất nơi đó thể hiện ra những hạt nguyên tố nguyên tử. Nó hình thành ra sự duyên hợp như thế. Ai thấy biết nó, ngay từ ban đầu chúng kết hợp như thế nào? Có phải nơi đó từ cái không – thể hiện ra cái có – Bất chợt sinh vô minh – vô minh sinh hành – chúng sinh diệt thành trụ như vậy. Nhưng mỗi sự chuyển hóa thể hiện và ẩn tàng ngay nơi đó nó, chúng không có bảo rằng tôi là như thế đó- Anh, tôi, pháp, thọ giả nơi đó cũng không có. Như vậy tiệm từ sắc chúng thể hiện sinh diệt từ những hạt hạ nguyên tử rất nhỏ, rồi dần dần rất nhỏ, rất nhỏ và ngay đó không có loại ngôn ngữ thực tại để diễn đạt chúng, chúng có về với cái không không?. Nếu không có “ sắc có” đó thì “ không” không có vì đối đãi và một loogic suy nghĩ suy tư quán xét như vậy cũng không thể gọi là “ tiệm tu”, “tiệm quán” . Chúng là đốn là tiệm là sắc là không. Ngay đó hoàn toàn không có ý thức và 5 thức, chỉ có tàng thức – Tàng thức bằng danh ngôn, danh sắc. Vì ngay đó không có người không có ta, thì không dùng ngôn thuyết cảm thọ được, chỉ có diệu quan sát trí viên thành sở tác trí, đại viên cảnh trí …

Đi nắng trong nội thành Huế oi bức, nóng nực. Khi vào rừng cây ao cá Thiên sơn nó xảy ra một sự biến thiên, biến dạng đủ loại biến – Thể hiện qua tôi như đã viết ở trên. Sau một chuỗi biến thể hiện trong tôi như thế, tôi lại gặp lại những lần gió cuốn xoay trên mặt hồ. Nay khi gió cuốn tôi mở mắt ra nhìn thật rõ – Đức A Di Đà phật trên những đóa sen , Đức Quan Thế Âm toàn thắng với y phục bạch y – Tôi nhắm mắt lại bên tai nghe Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Padme Hum ….Úm Lam – Úm Xỉ Lâm – Thần chú Uế Tích cuối câu chú là A MI Đà Phật, A Mi Đà Phật. Toàn bộ những âm thanh, hình ảnh này nó được tự thể hiện trong tâm tôi, nội thức vang lên âm lực của chương cú mật chú, năng lực ánh sáng thể hiện lên hình ảnh đều từ trong thâm tâm tôi thể hiện lên những điều đấy. Hoàn toàn ngay giờ phút đó không một ý niệm gợn A Mi Đà Phật- âm lực chú vang lên tôi thấy vô số những hạt ánh sang đủ màu trắng, đỏ, xanh, vàng, tím, đen mỗi hạt là một hình Đức A Di Đà Phật ngồi – Đức Quan Thế Âm ngồi và đứng. Những hình ảnh này nó nằm trong những hạt ánh sáng đó, những hạt ánh sáng này chuyển động có quỹ đạo của nó và trộn với nhau xôn xao chen lẫn với nhau nhưng không ngăn ngại. Một động chuyển là âm thanh tiếng chú – A Mi Đà Phật.

Ngày khi vào đạo tôi đã từng thấy đức A Di Đà Phật và trong thân tướng phát ra rất nhiều vị A Di Đà Phật khác – Đức Quan Thế Âm Bồ Tát cũng vậy. Nói đến đức Quan Thế Âm Bồ Tát tôi lại một ngày đó khi tôi bệnh tật rất nhiều đi làm mướn người chủ cho tôi ở ngủ ở một nhà tre nơi đem mía vào ép đường để nấu đường. Thời đó nhà cửa rất thưa thớt, nơi đó cạnh dòng sông cũng hơi lớn, xung quanh toàn là cây cối, xoài, mít, cây ăn trái, cây hoang lùm cùng với cây dừa. Cách xa tôi ở khoảng 2km mới có một vài căn nhà. Đường đi lầy lội mưa giông rất khó đi. Đa số di chuyển bằng xuồng ghe. Từ chỗ này qua chỗ khác rất khó khăn. Hoàn cảnh như vậy, có những đêm tôi bệnh sốt đau nhức, đầu, mình mẩy đâu có thuốc lúc đó. Mới ngồi trên giường ngồi thiền quán tưởng Đức Quan Thế Âm đến – cầu ngài đổ bình nước cam lồ vào đầu tôi để được hết bệnh. Câu chuyện như vậy chắc cũng có rất nhiều quí bạn thấy khó tin. Nhưng đây là sự thật hoàn toàn, tôi viết ra đây với tinh thần để mong mọi người nhìn lại tỉnh thức thấu rõ ràng, chắc chắn nơi phật pháp, phật lực, diệu năng của chư Phật, chư Bồ tát mà các Ngài đã từng trong vô lượng kiếp số đã thể hiện ra để cứu độ chúng sinh và viết ra đây để ngay tâm thức tôi, ngay sự sống của tôi thầm nói lên lời chân thật. Đời này kiếp kiếp, trong vô lượng kiếp số chỉ có Đức Phật đã giúp tôi. Vì như quí bạn đã thấy câu chuyện như vậy, trong đêm khuya canh vắng, đau bệnh như vậy, trằn trọc như vậy mà cầu nguyện với một tâm thân bệnh tật không có một chút gì gọi là lễ vật dâng cúng. Chỉ có lòng chân thật hiển bày lên: “ Con dâng cúng Đức Tin này đến Ngài”, và ngay đó sự thật vi diệu, hình ảnh, ánh sáng, mùi thơm đã xuất hiện. – Hình ảnh tôi mang trong tâm tôi Ngài đã hiện hữu và chiếc bình trên tay người đã đổ lên đầu tôi trong ánh sáng đó, nụ cười huyền diệu, hiền hòa từ bi của Ngài đã nở ra. Một niềm hoan hỉ đã đưa tôi vào cảnh giới tâm thức an lạc mát dịu – Nam mô Quan Thế Âm Bồ Tát. Tôi có một sự nghiệp gia tài hình ảnh cảm xúc cảm thọ của chư Phật trong tâm tôi, và đời sống hiện tại hôm nay của tôi luôn luôn lúc nào cũng chỉ là như thế, như vậy. Vì giờ đây Đức Quan Âm, Đức Chuẩn Đề, Đức Văn Thù, Đức A Di Đà, Đức Bổn Sư. Quí Ngài đã hiện hữu khắp mọi nơi trong tâm tôi . Nơi tâm ấy có cả vạn niệm vô lượng niệm , hình sắc, cảm thọ ….cho nên chư Phật ở đâu cũng có, phật pháp đâu cũng có – “ Như vậy – Như là”.
Ngày ấy tâm thể hiện ánh sáng, muôn vàn vì sao ánh sáng trong vô lượng tâm mọi người –
Mọi ý niệm
Mọi cái gì thể hiện lên và ẩn tàng không gian ấy – Thời gian ấy – Mãi mãi là “ như vậy – như là” : Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni PadMe Hum.

cư sĩ Thanh Hùng
pháp hiệu: TC Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường

COMMENTS

WORDPRESS: 2
  • comment-avatar

    “Mọi ý niệm
    Mọi cái gì thể hiện lên và ẩn tàng không gian ấy – Thời gian ấy – Mãi mãi là “ như vậy – như là” : Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni PadMe Hum.”
    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mô Ni Phật
    Nam Mô Bổn Tôn Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
    Om Ma Ni PadMe Hum.

  • comment-avatar

    “Tôi nhắm mắt lại bên tai nghe Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Padme Hum ….Úm Lam – Úm Xỉ Lâm – Thần chú Uế Tích cuối câu chú là A MI Đà Phật, A Mi Đà Phật. Toàn bộ những âm thanh, hình ảnh này nó được tự thể hiện trong tâm tôi, nội thức vang lên âm lực của chương cú mật chú, năng lực ánh sáng thể hiện lên hình ảnh đều từ trong thâm tâm tôi thể hiện lên những điều đấy. Hoàn toàn ngay giờ phút đó không một ý niệm gợn A Mi Đà Phật- “.
    Đệ tử không được kề cần bên Thầy nhiều,nhưng hình ảnh Thầy trầm mặc,trong những đàn lễ hay những buổi thiền toạ,vẫn hằn in trong con.Khi ấy nơi Thầy là cả một thế giới tâm cảnh vi diệu mà có bao lần,con nhìn ngắm và thầm mong,sẽ có ngày thâm nhập được vào chân trời ấy.Với chúng con và biết bao người hành giả,những âm ngữ âm lực ấy,đôi khi chỉ là những tiếng vang vọng,đánh thức,đôi khi là sự nức nở,thở than,những cảm xúc,hình ảnh phản chiếu cuộc sống hiện tại.Những âm thanh hình ảnh đó,nó làm lu mờ hay nói đúng hơn là lấn lướt đi âm lực Mật chú.Tựa như ánh sáng mặt trời bị đám mây đen dày kín che phủ.
    Ngược lại ,nơi Thầy,Mật chú con cảm nhận rõ ràng đó là sự sống,sự sinh hoá bất tận vi diệu.Cũng âm vang đó,nhưng là âm vang tự tại,tự tánh thể hiện.Nó cứ bình dị thôi nơi sự sống thường nhật,nhưng nội hàm thì bao la trùm khắp.
    Sự sống đó,là sinh khí trưởng dưỡng,là động lực thúc đẩy ,ươm mầm chúng đệ tử.
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm.Om Mani Padme Hum.A Mi Đà Phật.A Mi Đà Phật.A Mi Đà Phật….
    Phải chăng đây là tâm cảnh phản văn văn tự tánh.!?
    Đệ tử quy kính Thầy!