Nhưng cơn sóng nhấp nhô bóng trăng treo trên đầu lượn sóng, trăng và nước đang nhảy múa tiếng hát từ đó vang lên.
Người hành giả Thiền quán Mật chú Chuẩn đề nghe tiếng hát ấy vang lên Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Tiếng hát ấy không từ dòng nước lượn sóng, không từ bóng trăng nhưng sao vi diệu thế. Lời hát ấy cứ vang mãi mãi. Một cảm xúc của nước, một thọ cảm ấy nước bảo rằng: “ Trăng sáng từ đâu? Trăng có sáng không?”. Sao hỏi thế. “ Nó đã sáng từ bao đời, không trăng vẫn sáng, có trăng vẫn sáng. Những nét bóng dáng trăng đến dòng nước nó chỉ là cái bóng, những chiếc bóng ấy dường như có dường như không. Còn sáng đó vẫn ở đấy sao nước lại hỏi vậy? Có phải những dòng nước lượn sóng lách tách đó không hay mình đã sáng từ lâu. Ánh sáng đó không do nước, không do trăng, không do hư không. Như vậy dòng sông trăng từ đâu đến? Tôi không có nói đó thì dòng sông trăng chưa một lần đến một lần đi.
Có một lần Ẩn Phong đến. Quy Sơn , Quy Ngưỡng nghe sư Thúc đến, liền đầy đủ oai nghi vào tăng đường chào sư. Ẩn Phong thấy sư đến bèn giả bộ nằm, sư liền trở về phương trượng. Ẩn Phong bèn ra đi.
- Sư Thúc còn đó chăng?
- Đã đi.
- Khi đi có nói lời gì chăng?
- Chớ bảo không nói một lời, tiếng của ông ta vang như sấm.
Như vậy trong dòng nước, sóng nước không có ngôn ngữ, không nói một lời nào nhưng tiếng vang ấy luôn vang mãi.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
Cư sĩ Thanh Hùng – Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS