Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeVũ trụ Nhân sinh quan

Một điểm cơn gió ru hư không

 

Nhất tâm tự tướng A Di Đà.
Pháp giới mênh mông không giới an lạc A Di Đà.
Một niệm, vạn niệm
Sắc , thọ, tưởng, hành, thức.
An lạc A Di Đà.
Đóa hoa, sương trắng,
Lạnh,
Tuyết phủ,
Côn trùng trong đông reo
An lạc A Di Đà Phật.
Tôi khởi nghĩ an lạc A Di Đà.
Không khởi nghĩ an lạc A Di Đà.
Không tôi không pháp an lạc A Di Đà.
Nước chảy trong hư không – an lạc A Di Đà.
Một điểm cơn gió ru hư không,
An lạc A Di Đà.
Hư không, không tướng cơn lốc hư không,
An lạc A Di Đà.
A Di Đà – A Di Đà – A Di Đà Phật.
Giọt nước rớt trong hư không.

tỏang – Hư không mất
Giọt nước an lạc A Di Đà Phật

 

cư sĩ Thanh Hùng

Pháp hiệu. Chánh Trí

Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường

COMMENTS

WORDPRESS: 2
  • comment-avatar

    Nói về tự tánh, ai nói tự tánh cũng được bởi văn tự, ngữ ngôn bây giờ được tự do phóng túng sử dụng. ngôn ngữ ấy như một phông nền chung được cộng đồng tu sử dụng để thể hiện cái danh với nhau. Nhưng thể hiện lên được tự tánh Di Đà từ tự tâm đời sống thì mấy ai làm được, thậm chí người tu chuyên sâu về dòng pháp này khó chứng ngộ được nó.

    Nhưng nếu đã chứng ngộ được rồi thì người hành giả ấy có thể sử dụng đủ mọi vạn pháp sự sống vẫn không dời được tự tánh hiển nhiên như nhiên này.

    Thầy nói : Tôi khởi nghĩ an lạc A Di Đà
    Không khởi nghĩ an lạc A Di Đà
    Nước chảy trong hư không
    ….một điểm cơn gió ru hư không.

    Vì ngay nơi đó vạn pháp vạn niệm đều là pháp giới của Ngài thì còn có đâu khởi và không khởi, còn có đâu nhân duyên với không nhân duyên. Ai thấy được nước chảy trong hư không, ai thấy cơn gió ru, cơn lốc hư không ấy. Nếu người hành giả không có tuệ quán, con mắt tuệ của thiền Vipassana thì sao thấy được nó sự hình thành ẩn hiện của nó hiện hữu trong hư không bởi nó là những hạt chủng tử vi tế li ti kia . Tất cả mọi chủng tử ấy đều có sự sống riêng của nó, ngôn ngữ nó được đồng thể hiện lên. Nhưng cuối cùng cái âm thanh ấy ” Toảng” sự rơi rớt nó hiện hữu đồng hư không ấy phá vỡ sự sâu nhiệm vi tế hơn của sự dính chấp cái an lạc, của cái trụ hỷ lạc ấy để đi vào cái cùng tận kia là không gì cả, không vật, không ta, không người nơi ấy chỉ là sự như như.

    Tổ Triệt Ngộ, Thầy đã cất bước sự vi diệu của vạn pháp ở nơi ấy không Thiền, không Tịnh, không Mật sự dung thông viên thông hòa hợp Phật tánh, tự tánh. Hai thời, thế hệ khác nhau. Nhưng tư tưởng được hội nơi đây không khác. Con xin nguyện được in dấu chân lên nơi ấy cùng Tổ, cùng Thầy.

    Cuiyang07 – Nguyên Thúy
    Kim Cang Đạo Nhất

  • comment-avatar

    Nam Mô A Di Đà Phật 
    Nam Mô A Di Đà Phật 
    Nam Mô A Di Đà Phật

    Con nhớ Thầy từng dạy chúng con Quy Y Đức Phật A Di Đà Phật . Nguyện quy y Ngài nguyện mong sau khi lâm chung tắt hơi thở cuối cùng con được Đức A Di Đà Phật và Chư Vị Thánh Chúng đưa rước con về Cực Lạc Quốc ở yên tu học, không rời Cực Lạc Quốc thường đến cõi Ta bà hoá độ chúng sinh và hộ trì Phật Đạo đời đời cửu trụ. 

    Lời cầu nguyện ấy trong một thời gian sự sống nhiều chuyện con đã quên đi mất lời cầu nguyện của mình cũng giống như con đang đi trên con đường, nhìn về phía trước nhưng lại quên mất điều quan trọng là định hướng con đường đi chắc chắn, nhiều khi Thầy hay dạy hãy chọn con đường đi của mình cho nó đúng với nguyện vọng tâm tư của mình chứ đừng có đứng núi này trông núi nọ. Vừa muốn tu vừa muốn ham thú vui trong đời như mọi người thì không thể nào tu được, cứ lớt phớt lãng phí thời gian. Một đời người riêng chuyện ăn uống ngủ nghỉ làm ăn là đã hết đến 80% rồi còn bao nhiêu thời gian để tu. Tuổi trẻ không lo chuyên cần tu trì đến khi lớn tuổi muốn tu cũng không có trí nhớ sức khoẻ để siêng tu được. Lời Thầy dạy vẫn còn bên tai, mà lúc này con mới nhận ra.
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường. Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm. Om Mani Padme Hum