Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTiêu Điểm

SỰ HÌNH THÀNH ẤN TƯỚNG

Sự hình thành ấn tướng

 

Để củng cố một số ý niệm khi chúng ta đi vào thực hành tu học. Như những bài viết vừa qua chúng ta cũng có một số khái niệm tổng quát sơ lược qua sự vận hành hình thành của tâm thức và vi thể để hình thành nên vạn sự vạn pháp. Nay chúng ta tiếp tục sẽ nhìn thấy biết nó, cảm giác lấy nó qua sự vận chuyển kiết ấn.

 

Ấn pháp trong bước tu thiền định rất cần, hay nói đúng hơn trong pháp môn tu học Thiền quán Mật chú này nó rất quan trọng đối với người hành giả. Ví dụ như 1 cơn đau đến hay một thọ cảm, cảm xúc buồn vui bất cứ điều gì nó đến với chúng ta. Ngay hiện thời hiện tại đó thân thể chuyển động tay chân hay các ngón tay, qua nhiều loại chuyển động đó bạn sẽ bắt gặp một loại chuyển động nào đó để hình thành nên một động tác hình tượng. Ngay đây tạm gọi là “ Ấn tướng”. Một sự dừng trụ có một tướng ngay đó. Ấn tướng đó sẽ làm ngưng, hay ngừng lại những loại cảm giác cảm xúc trên. Bạn cũng có thể dùng những động tác ấn tướng này để điều phục cảm giác thọ cảm.

Chúng ta xiết chặt 10 ngón tay lại thân thể không nhúc nhích lay động, răng cắn lại, trong miệng phát ra những lời nói, những giọng không rõ ràng mà dân gian thường gọi là rên rỉ. Hình tướng thân tướng bao gồm những ngón tay. Ngay đây chúng ta phân tích ra sẽ thấy “ thân mật”. Thân mật ngay đây sẽ làm cho thân không lay động an tĩnh để chịu đựng cơn đau. Còn khẩu mật luôn tuôn ra những âm thanh không hình thành rõ ràng âm hưởng, âm tướng gọi là tiếng rên rỉ. Nó ngay đây cũng giúp chúng ta bớt đau.

Tiếp tục phân tích chúng ta sẽ thấy ý niệm dừng ngay giờ phút đó gọi là “ Chỉ” Ý mật. 3 mật này nó giúp chúng ta bớt đau. Khi cơn đau tới hay những cảm xúc khổ não mà chúng ta tạo thành thân mật, khẩu mật, ý mật này thì nó sẽ đem đến sự bớt đau an một chút. Nhưng ở đây chỉ là một cấp độ Thiền chỉ thấp đơn giản, mà mọi chúng sinh ai cũng biết. Đã là ở cấp độ thấp cho nên loại Thiền chỉ này sẽ sanh diệt liên tục. Mặc dù ngừng được dừng được chỉ bớt đau, nhưng chỉ một khoảnh khắc thôi cơn đau lại tiếp. Người đau đó phải tiếp tục thực hiện một pha thiền chỉ khác tiếp tục cho đến khi hết đau hoặc đến lúc cơn đau quá dữ, tư tưởng ý chỉ người đó không tiếp nhận được, không hình thành những loại “ Thiền chỉ” cao hơn với sự đau, với cảm giác đó người ấy sẽ hôn mê hôn trầm. Sự hôn trầm này đưa chúng ta vào vô thức. Người thế gian chúng ta chỉ có 10%  là ý thức, còn 90% là vô thức. Nơi vô thức đó hành nghiệp liên tục diễn ra nơi đó nó sinh diệt rất nhanh với vận tốc người thường chúng ta không biết được, làm chủ được. Cho nên gọi đó là vô thức. Cái Thức nơi đó không biết được những gì đang xảy ra. Người nhìn thấy nó chỉ có những bậc thánh trí, chứng quả mới biết giải thoát. Một sự hôn trầm như vậy nó đưa chúng ta vào sự trầm luân vô minh. Vì ngay đó chúng không sáng, trí huệ không sáng nên vô minh. Đây là điểm móc xích sanh tử luân hồi mà Đức Phật đã nói. Thập nhị nhân duyên; vô minh, hành, thức, danh, sắc, lục nhập…Mắt xích này luôn di động không dừng trụ, không sáng để biết thoát khỏi nó.

Qua một đoạn ý niệm vừa khởi lên mà chúng ta đã thấy trong một cảm giác đau đó mà nó đã như vậy, thì chúng ta hãy hình dung coi chúng ta đã có bao nhiêu thọ cảm, cảm xúc như vậy. Hễ khi bất cứ một cảm giác nào đó;  danh, sắc… khởi lên qua thân, khẩu, ý, tham, sân, si đều hình thành nên nghiệp cả. Nhưng chúng ta cũng đừng quá bi quan vì Đức Phật đã từng nói: “ Ta là phật đã thành, chúng sinh là phật sẽ thành, tất cả ai cũng có phật tánh”. Như vậy chúng ta cũng sẽ thành phật nếu đi đúng y theo con đường của Đức Phật vạch ra, chỉ ra. Ngài là bậc đại trí huệ giải thoát, nhìn thấy rõ nguồn gốc sanh tử, thấy rõ sự vô minh khổ đau của chúng sinh. Ngài đã nói ra viết ra hành động ra bằng những phép hành, nhưng có mấy ai chịu quay lại để nghe, để thấy, để tu theo Ngài. Chúng ta cứ mãi chạy theo những gì cho rằng cao cả huyền bí, mà bỏ qua cái chân thật đang ở trong ta.

Nói như vậy không phải là không có lý trong lời nói ngôn từ đó, mà chúng ta hãy bốc lấy những ý niệm vừa khởi qua của tâm trạng một người bị cảm giác đau. Ngay nơi người cảm giác thọ cảm giác đau, nếu anh ta tỉnh giác nhìn thấy sự kiện đau trải qua trong thân tâm anh ta như vậy, bằng một cái tâm quân bình thăng bằng không nghiêng lệch ở cái khổ đau trên. Thì ngay đó cái đau và cái biết không có dính dáng với nhau. Nếu người chuyên tu về Thiền quán, ngay đây họ sẽ thấy cái đau đó với những sự rung động lan đi, rồi họ nhìn thấy những cảm giác khác lớn nhỏ hiện trên thân họ cũng đều là những sự rung động lan đi. Còn cái biết ngay nơi đó chỉ là biết trung gian thôi. Vì cái đau và cái biết thân tâm này không có dính với nhau. Nó dính với nhau là do sự chấp ngã ta cho rằng ta đau. Chứ thật tế đâu có ta nào ngay đó đau. Nếu ngay nơi đó có cái ta đang đau, thì cái ta nào đang nghe tim đập, cái ta nào đang thở, cái ta nào đang nghe tiếng động…Như vậy quá nhiều cái ta.

Hãy quán xét lại cái ta của mình thì không có. Đó là vô ngã, vô thường khổ. Nếu chúng ta biết như vậy rồi, tất là ngay đây cái ý chúng ta không dính mắc trong sạch, thân chỉ là cảm giác rung động, cái khẩu nơi đây chỉ thở nhẹ nhàng Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Người bình thường biết như vậy, nghe như vậy, thấy như vậy thì cũng là hành giả Thiền quán Mật chú Chuẩn đề. Thân ngay đây biết cảm xúc, cảm giác đó để dừng cái biết đó lại, thì người hành giả này tay họ có thể làm những động tác co duỗi chéo qua, chéo lại để tạo thành ấn tướng, thì cảm giác đau đó những sự rung động đó cái biết sẽ làm chủ được.

 

Đây chỉ nói ở một khía cạnh thọ của tâm thức khi hành thiền quán để cho các bạn có ý niệm về ấn tướng trước khi vào thực hiện pháp hành “ Thiền quán Mật chú Chuẩn Đề”

 

Cư sĩ Thanh Hùng

Mật Tông Hiệu: Kim Cang Kiết Tường

COMMENTS

WORDPRESS: 0