Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeUncategorized

Sự Tỉnh Thức

Tôi là bạn học của Đ từ hồi cấp 3, nên ít nhiều thì tính cách, hoàn cảnh cuộc sống, cách đối nhân sử thế với mọi người như thế nào tôi cũng chứng kiến nhiều. Thời đó do còn trẻ sự suy nghĩ chưa thấu đáo, khi thấy cách hành xử của bạn như vậy, thấy nó không đúng không phải nhưng cũng bỏ qua kiểu dĩ hòa vi quí không muốn đụng chạm đến người khác. Rồi thời gian lớn lên trưởng thành ai cũng có con đường riêng sự sống của mình nên không có gặp nhau nhiều. Nhưng ít nhiều vẫn biết thông tin của nhau qua bạn bè
Tôi biết Đ ra đời với 2 bàn tay trắng. Hồi đó cách đây gần 10 năm tôi và nó đều biết đến Thầy. Nhưng do cuộc sống của tôi khi đó có nhiều việc chi phối nên tôi không có thường xuyên tới lui nhà Thầy . Nhưng qua người này người kia đều là bạn bè tôi biết Thầy đã giúp đỡ nó rất nhiều. Từ một kẻ nghèo nàn, không có tiền, mẹ thì bị bác sỹ chuẩn đoán ung thư vòm họng….. nhờ Thầy mà nó đã vượt qua được khó khăn và có cuộc sống dần tốt hơn. Và thỉnh thoảng có những lần tôi đến thăm Thầy trong thời gian ngắn nhưng ít nhiều trong câu chuyện của Thầy luôn nhắc đến Đ với một sự từ ái, thương cảm cho hoàn cảnh sự sống từ nhỏ đến lớn của Đ.
Rồi năm 2019 tôi với nó lần đầu gặp lại nhau tại Ấn Độ sau gần 10 năm khúc mắc hiểu lầm. Thời gian trước tôi với nó không chơi với nhau mà nguyên nhân một phần là nó coi thường tôi nghèo ko có tiền. Nó thì chỉ thích chơi với ai giàu có.
Lần gập lại đó tôi rất khâm phục nó ở sự cúng dường Phật cúng dường Thầy, tôi luôn coi nó như một hình tượng tốt mình cần học hỏi. Nó còn nói với tôi rằng tao với mày đi Ấn độ về làm ăn có điều kiện thì cúng dường Phật, cúng dường hộ trì cho Thầy. Nó nói với tôi những điều ân tình như vậy bảo sao tôi không hình tượng nó.
Nhưng ngay sau chuyến đi đó khoảng 3-4 tháng, nó đã quay ngoặt 180. Gặp tôi nó nói xấu thầy không ra gì nó đả phá con người Thầy, đả phá sự cúng lễ của Thầy, lúc đó tôi nghe mà cũng choáng, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Vì bản thân thời gian trước cũng ít qua lại chỗ Thầy, cho nên khi nó nói như thế làm tâm ý tôi cũng bị dao động không biết thật giả như thế nào nghe Thầy hay nghe bạn. Không biết phải phản ứng thế nào khi đó tôi ậm ừ cho qua chuyện. Mỗi lần gặp là nó cứ xa gần bóng gió tiêm nhiễm ít nhiều vào tôi những điều không hay đó.
Trong thời điểm đó gia đình tôi có chuyện làm tâm thức tôi xao động không thoải mái. Tôi không biết bấu víu vào đâu nên sắp xếp thời gian xin nương theo những đàn pháp cúng và tu học của Thầy để tìm hiểu giáo lý của Đức Phật, và cái quan trọng để tìm sự giải tỏa tâm lý không tốt của mình, cũng như mong cầu cho sự nghiệp của mình tốt lên. Nói thật là tôi có sự tham lam tính toán cho riêng mình khi đó, cùng thời điểm đó .
Và thời gian đó được gần Thầy nhiều ăn cơm, tu học trì niệm cùng các anh chị em tôi mới dần thấu và hiểu được tấm lòng chân tình từ bi của Thầy dành cho mọi người. Thầy rất nghiêm khắc đối với những ai đến bên Thầy tự nguyện xin tu học theo giáo lý của Đức Phật để cầu sự giải thoát, một sự nghiêm khắc trong tu học của Thầy làm cho các anh chị rất sợ. Nhưng sau đó Thầy lại rất từ bi chỉ dạy cho mọi người về đạo làm người, làm con, làm cha, làm mẹ, làm thế nào để xứng đáng là một đệ tử của Đức Phật, phải trưởng thành mạnh mẽ trong tư tưởng như thế nào để không có một thế lực nào tác động chống phá hủy hoại giáo lý của Đức Phật. Ai bị bệnh tật ốm đau Thầy đều nặng nhẹ nhắc nhở chỉ bảo sự tự lập tự giác của mỗi người trong mỗi bước đi phải biết lo cho mình mới biết lo cho người, phải có sức khỏe thì mới tu học được. Không chỉ quan tâm đến đệ tử thầy còn nhắc nhở lưu tâm giúp đỡ đến từng người thành viên trong gia đình của mỗi người. Để người hành giả đó có điều kiện tốt nhất cho sự tu học của chính mình đúng theo sở nguyện của họ.
Vì tôi chỉ mới quay trở lại bên Thầy mặc dù chưa thấm nhuần được nhiều giáo lý của Đức Phật, nhưng qua Thầy tôi ít nhiều thấy được tâm hạnh của Thầy với Đức Phật, với mọi người

 

[contact-form][contact-field label=”Name” type=”name” required=”true” /][contact-field label=”Email” type=”email” required=”true” /][contact-field label=”Website” type=”url” /][contact-field label=”Message” type=”textarea” /][/contact-form]

[contact-form][contact-field label=”Name” type=”name” required=”true” /][contact-field label=”Email” type=”email” required=”true” /][contact-field label=”Website” type=”url” /][contact-field label=”Message” type=”textarea” /][/contact-form]

Quay lại câu chuyện của Đ. Cũng có một vài người nói với Thầy về những điều Đ nói không hay về Thầy, nhưng Thầy đều từ bi nói với mọi người rằng Đ có một tuổi thơ không hạnh phúc cho nên trong tâm thức đó sẽ có những sự thấy biết lời ăn tiếng nói dằn hắt với đời với người. Ai cũng có nỗi niềm riêng có những điều không hay gì mấy. Nhưng nếu tâm họ muốn hướng về Đức Phật thì hãy tạo cơ hội cho họ được đến gần với Phật, nếu có duyên thì ít nhiều phước báu công đức đó giúp họ tỉnh trí thì họ tự nhận thấy và tự sửa đổi tâm tính sống tốt hơn. Nên khi thấy nó nói xấu Thầy tôi rất sốc, không hiểu tại sao nó lại vậy? Hai mặt như vậy Nhưng thay vì phải phản bác lại nó thì tôi lại lảng tránh, hạn chế không gặp nó nữa. Tôi nghĩ đơn giản không gặp khỏi bị nghe nó nói các thứ rác rưởi vào tai. Nhưng mãi sau nay khi được Thầy chỉ dạy tôi mới hiểu đó là sự bạc nhước, khôn lỏi.
Tôi nhớ trong những lần nó cố tình tiêm nhiễm những điều không hay về Thầy, nó có nói với tôi là giờ nó không lập ban thờ Phật, Phật ở trong tâm, từ giấc mơ nào đó nó được các chư vị nói vậy. Và nó tống hết tượng Phật lên Thầy. Như vứt bỏ một cái gì đó càng nhanh càng tốt. Cũng có ý khuyên tôi không nên cúng lễ Thầy dẫn dắt Thầy đi sai đường. Nhưng khi nó gặp Thầy nó lại ngọt nhạt bảo rằng. Con gửi tượng lên Thầy, vì con ít có thời gian chăm sóc hương khói bàn thờ sợ tội với Phật, con gửi Thầy khi nào con có nhà mới con xin thỉnh về. Thầy cũng từ bi vui vẻ nhận.
Qua thời gian được ở gần Thầy thường xuyên, tôi mới biết rằng mỗi năm nó lên được Thầy đâu có mấy lần, thỉnh thoảng nó mới đến, ít nhiều lúc có lúc không cúng Thầy mấy trăm, một triệu. Nhưng khi nó gặp chỗ khác nó lấy những tình tiết này cứ như hiểu rõ ở bên Thầy nhiều lắm, cúng chăm lo đời sống của Thầy dữ lắm, được Thầy chỉ dạy tu học dữ lắm để đi tiêm nhiễm tọc mạch lôi kéo phá hoại con đường tu của Thầy, phá hoại tư tưởng của những người nhẹ dạ với cái mác khoe là nó ở gần Thầy nhiều nên nó hiểu và nhận ra Thầy không tốt như mọi người nghĩ.
Nếu bản thân tôi không được ăn cơm, nghe Thầy nói lý đạo, không chứng kiến cảnh thầy chỉ dạy cho các anh chị em tu học như thế nào, không cảm nhận được sự ân tình từ bi của Thầy như thế nào, chắc chắn tôi cũng sẽ bị dao động bởi những lời lẽ hoạt ngôn, ma mị dối trá của nó.
Tôi trong lúc bế tắc với cuộc sống gia đình, Thầy đã tạo cho tôi một đời sống bình an để vượt qua. Nếu không có Thầy cứu vớt có lẽ tôi đã buông thả, sống theo kiểu vô minh của người đời. Rồi cái khổ nối tiếp nhau. Từ một con người cục cằn ăn nói bạt tê mà bây giờ đã biết nhẫn nhịn hơn. Mỗi khi sân lên, mỗi khi tham lên là tôi lại nhớ đến lời Thầy dạy để chỉnh sửa lại tâm thức mê muội của mình. Sống tỉnh thức hiếu đạo hơn với cha mẹ. Con tôi đã thay đổi tốt hơn, từ đứa trẻ nghịch ngợm phá trường lớp giờ cũng đã ngoan hơn nhiều, Công việc của tôi thuận lợi hơn cũng nhờ Thầy tạo dựng cho. Trong cái thời Covid khó khăn để nói phát triển rộng rãi sự nghiệp mạnh mẽ thì khó, nhưng đời sống sự nghiệp của tôi cũng gọi là có điều kiện phước báu duy trì hơn rất nhiều người khác. Nên chắc chắn để Đ tác động lên tư tưởng chống phá tôi không theo Thầy thì không bao giờ tác động được. Nhưng tôi yếu hèn bạc nhược ở chỗ không đủ trí huệ để nhìn nhận sự đểu giả hai mặt của bạn mình, không biết nói lên chính kiến bảo vệ Pháp. Coi như sư vô tình của tôi giúp nó chống phá, phá hoại Thầy mà không hay biết. Rõ ràng tôi chứng kiến sau lưng Thầy trước mặt tôi nó nói điều này điều kia không hay về Thầy, nhưng khi cùng tôi trước mặt Thầy thì nó thể hiện khác hoàn toàn, một điều Thầy hai điều con. Nói Thầy là cha là mẹ.
Tôi đưa mẹ tôi lên nó cắt tóc thì nó đâm thọc vào chuyện gia đình tôi, bảo mẹ tôi khuyên tôi nên chăm lo gia đình, không nên thờ cúng Phật làm gì. Ở nhà được rồi cần gì phải tu theo ai. Tôi biết nó tọc mạch vào chuyện nhà tôi nhưng tôi cũng hèn nhát làm ngơ.Rồi có những người bạn tôi giới thiệu họ lên chỗ nó cắt tóc, khi quay về họ bảo tao mất tiền cắt tóc mà nghe nó chửi mạt hạ người ta không, và tao cũng không hiểu tại sao mày lại có người bạn như vậy. Bạn tôi cũng không nhin được mà nói ra sự thật rằng người bạn Đ yêu quí của tôi sau lưng tôi nó coi khinh và chửi tôi không ra thể thống gì. Ấy thế mà trước mặt tôi nó diễn cái cảnh ân tình bè bạn. Một con người quá hiểm độc.
Gần đây khi nghe tin nó nó bị đột quỵ tai biến, dù có thế nào thì thời điểm đó tôi cũng lo và thương nó. Khi nó nhờ tôi tìm Thầy đông y châm cứu tôi cũng lo lắng đi liên lạc với người ta để giúp đỡ. Tôi có hỏi thăm và nó nói với tôi là đây là quả báo của nó. Giờ nó chỉ niệm chú và tụng kinh sám hối. Thấy thế tôi cũng mừng và nghĩ rằng nó ít nhiều đã tỉnh ra ăn năn sám hối tội lỗi khẩu nghiệp của nó gây tạo.
Nhưng không phải vậy, tôi thật sự ngỡ ngàng về sự xảo trá hai mặt ấy của nó. Nếu thời trẻ do nông cạn có những hành động ý niệm sai lầm không biết mắc phải thì bỏ qua. Còn bây giờ dù sao ít nhiều nó cũng đã lớn có sự suy nghĩ chín chắn hơn biết dừng những điều không phải. Nhưng không ngờ sự vô ơn bạc bẽo đấy nó thấm vào máu không sửa được . Khi nó dựng lên một câu chuyện của một người không hay gì mấy chữa bệnh phản khoa học bằng cách châm chọc hút lấy cả đống máu từ trong cơ thể suy nhược của nó ra, vài ngày sau nó bị đột quỵ tai biến thì nó lại đổ lỗi cho người Thầy đã từng giúp đỡ nó là muốn đoạt mạng nó, dùng bùa chú hại nó. Nó dựng lên câu chuyện cho là bị quỷ nhập xác nói Thầy hại nó, Thầy dùng bùa chú đánh lén sau lưng nó, rồi thì có hai vong ma bị chặt tay và bị thắt cổ bằng tóc tới chết, rồi lên than và tố cáo với nó….. bla blo toàn nhiều điều ma mị, vu khống Thầy tôi. Thử hỏi rằng thân nó có cái gì để Thầy phải hại, tiền nó có bao nhiêu để Thầy phải hút. Nếu người Thầy làm những điều như thế cần gì phải tìm đến nó, giúp nó từ kẻ khó rách đi lên.
Khi sự thật được phơi bày thì thấy rõ sự vô ơn bạc bẽo của kẻ tiểu nhân không từ một thủ đoạn nào, sẵn sàng đạp cả Thầy của mình xuống, rồi kêu là đạo đức. Nó đánh đổi tình thầy trò gắn bó chục năm đi theo thằng dởm đời ma quỷ, người không ra người quỷ không ra quỷ. Khi nó sẵn sàng hiến thân tâm cho ma quỷ thì thật sự hết đường giúp đỡ. Dù sao đó cũng là cái nghiệp khéo tu thì tốt, không khéo thì lạc đường. Nó từng tuyên bố sống mà ác tâm hại người thì trời tru đất diệt.
Nhưng tôi được biết và hiểu rõ lời kinh còn nói sống mà phạm tối ngũ nghịch giết cha, giết mẹ, làm cho thân phật ra máu, hủy hoại chánh pháp, ăn thịt uống rượu sát sanh quá độ thì đọa địa ngục vô gián.
Cuộc sống của nó hay của tôi, hay của Thầy đều đã được phơi bày thể hiện. Thầy đời sống phạm hạnh ra sao, nó đời sống phóng túng thế nào, cả tôi nữa mọi người đều thấy. Chỉ cần có một cái nhìn công tâm thì đều biết ai ác, ai nhân từ không cần bêu rếu dựng chuyện. Vì có ngàn lần dựng lên sự dối trá thì sự thật vẫn là sự thật không ai trốn chạy được. Cho nên Tôi không hù ma dọa quỷ ai ở đây. Mà đó chỉ là lời tự cảnh tỉnh bản thân tôi sống ít ra cũng trọn đạo làm người không thể vô ơn, bạc nghĩa phản Thầy được.

Qua bài viết này, khi quán sát tâm thức của bản thân con và chứng kiến hành động ý niệm của Đ. Rồi qua những giáo lý mà Thầy đã chỉ dạy cho chúng con. Con ít nhiều đã thấy được sự vô minh của con trong ý niệm, hành động, trong sự luyến ái, tham lam, ích kỷ, ngã mạn … Từ những sự ngã mạn vô minh đó khi xảy ra những sự việc không hay, như đổ bệnh, mất tiền của, bị người khác chê bai. Thay vì tỉnh táo tự nhận quán sát lại sự sống của mình bao năm qua có thật sự tốt, có thật sự phải đạo, có nhân đức từ ái giữa người với người chưa để biết rằng cái quả đó do chính mình gây tạo hay người đời gây tạo cho mình. Hay ta tiếp tục điên cuồng lầm lỗi đổ vấy tội cho người khác.

Trước sự việc này. Đệ tử con thành tâm cầu sám hối tội lỗi do vô tình hay hữu ý con đã đồng ý niệm trong sự phản bác ý, không tín không kính tin bảo vệ con đường đi của chính con. Để người khác lợi dụng điều hèn nhác đó mà phản bội chính niềm tin của mình.
Con nguyện cầu năng lực từ bi của Đức Chuẩn Đề gia hộ cho con cứt đứt sợi dây luyến ái bạc nhược hèn nhác này. Từ nay trở về sau cũng như muôn kiếp con luôn đầy đủ trí huệ chánh tín, được an trụ trong giáo pháp của Đức Phật, đầy đủ trí huệ để bảo vệ hộ trì phật đạo

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề

Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát

Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường

Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề, Ta Bà Ha, Bộ Lâm

Om Mani Padme Hum

 

COMMENTS

WORDPRESS: 0