Chánh Văn
Sư Tử Hống, Vô Úy Thuyết
Bách Thú Văn Chi Giai Não Liệt
Hương Tượng Bôn Ba Thất Khước Uy,
Thiên Long Tịch Thính Sinh Hân Duyệt.
Dịch Nghĩa
Sư Tử Rống, Thuyết Vô Úy
Trăm Thú Nghe Qua Đều Tét Tủy,
Voi Lớn Chạy Dài Mất Hết Uy,
Trời Rồng Lặng Ngóng Sinh Hoan Hỷ.
Lời nói của sư là một lời nói của người chứng ngộ, lời nói hành động này nó phát từ tự tánh Thanh tịnh. Nơi đó không có một vật, một hình nào cả. Trong cái chân không tự tánh đó phát ra lời nói “diệu hữu”, cái diệu hữu này nó mang tính chất của kim cang bất hoại, vì nó có trong cả vạn pháp và nó cũng ly vạn pháp tới lui tự tại không có sự ràng buộc nào cả. Cũng như con sư tử chúa trong trăm thú khi sư tử đó rống lên thì:
Trăm Thú Nghe Đều Tét Tủy
Voi Lớn Chạy Dài Mất Hết Uy
Trời Rộng Lặng Ngóng Sinh Hoan Hỷ.
Lời nói ấy từ trong tự tánh Thanh tịnh đó không phải ai cũng nghe được. Nhiều người khi nghe những lời nói chân thật tự tại ấy đem lòng sinh nghi nhiều khi còn đem lòng phỉ báng chạy nơi khác. Còn con người thượng căn thượng trí khi nghe lời nói ấy liền thích, cung kính vâng theo mà tu học. Cuộc sống của chúng ta hàng ngày lăng xăng trong cái vọng nghiệp, vọng thức, chấp ngã tự cao, tự đại, không nhẫn nhục, nhẫn nại được. Khi nghe qua những lời kinh dẫn đại thừa tối thượng thừa của chư Phật, chư Tổ bao giờ cũng sinh nghi, không hạ mình buông cái ngã chấp, coi cái thân, cái danh vọng tự tướng của mình quá lớn, chấp mê vào sự nghiệp vọng thức của mình mà không biết đó là những tập nghiệp luân hồi sanh tử bao đời quá của mình gây tạo, luôn luôn lúc nào cũng bị một lực vô hình phân định, phân biệt đạo diễn dẫn ta đi. Từ chỗ chấp ngã, chấp pháp trên khi nghe lời nói chân thật của chư Tổ, chư Phật không thể nào lại chuyển trong tâm mình cả. Vì khi tự mình quán soi chân thật mình lại, thì ngay nơi đó không dám nhìn thật tại. Vì thực tại quá phũ phàng cuộc sống thấm nhuần sự dục lạc, dục vọng. Thấy cuộc đời này toàn là sự thật, lẽ thật nhất định như vậy, và ngay nơi đó mình cũng rất tự hào là mình đã có một số vốn trí thức, một kho báu kinh nghiệp đã được đào tạo hẳn hoi, được học hành tốt đẹp. Nhưng hôm nay tại sao? Với những ý niệm thể hiện lên, tác động họ bảo rằng, những thứ ấy đó hoàn toàn giả hợp, do các duyên hợp lại mà thành, không có một tướng nào nhất định cả, và những thứ vọng niệm kia, những sự nghiệp tập thức kia, nó cũng chỉ thoáng qua thôi. Như bóng câu qua cửa sổ, như những hạt sương mai buổi sớm, vì lát nữa đây trong sát na nó đã tự từ từ hoại theo từng sát na một. Rồi nó cũng sẽ được hình thành trên từng sát na một. Khi chúng ta nghe thấy như vậy, nếu chúng ta không đủ lòng tin vững chắc nơi Phật đạo, thì một mạch bỏ chạy và còn nói chuyện đó không hay mấy khó tin. Thật khó tin nếu ai chưa chứng ngộ.
Lục Tổ Huệ Năng cũng đã từng nói: “Pháp môn này gọi là tối thượng thừa, vì người đại trí mà nói, vì người thượng căn mà nói. Còn người tiểu căn, tiểu trí thì nghe đến tâm sinh chẳng tin. Tại sao? Ví như rồng to làm mưa xuống cõi Diêm Phù Đề, Thành ấp xóm làng thảy bị trôi dạt giống như trôi lá táo. Còn nếu mưa xuống biển thì chẳng thêm bớt”
Mưa xuống biển kia cũng như giáo pháp này đến với người thượng căn, thì vui mừng tin nhận tu học. Một pháp môn thật cao quí giúp con người về với tự tánh Thanh tịnh như lai của mình. Tức là chỗ qui đồng của mười phương chư Phật, Phật và chúng sanh cũng đều đồng nhau ở Phật tánh.
Ngay nơi pháp môn tu học của Mật chú Chuẩn Đề cũng vậy, mới ban đầu ngồi xuống để xin nhận pháp, thì ngay đó chư vị hộ pháp đã dùng một lực vô hình để tác động vào thân tâm người đó, để giúp cho người đó biết rằng trong cõi vô hình và biết chắc chắn rằng, năng lực thần chú có uy đúng như lời đức Phật dạy người hành giả ngay nơi đó rất kính tin. Nhưng về sau tu học, tùy theo nghiệp lực sự tu tập của từng cá nhân, của mọi người sẽ xảy ra những hiện tướng tâm sinh lý khác nhau. Cho nên từ đó có những cá nhân không có hiện tượng là như lúc trước nữa, sanh ra chểnh mảng. Sự không có tác động đó không phải là năng lực mật chú không có uy lực tác động nữa mà do nhiều yếu tố nguyên nhân khác.
- Là do người hành giả đó công phu bị gián đoạn.
- Là do sự tu học không đúng theo sự chỉ dẫn, luôn đặt nặng sự tu học của mình trên sự mơ ước viển vông, đặt nền tảng tu học của mình trên tham, sân, si. Mình tham cầu quá độ về lãnh vực tâm linh năng lực, thì ngay đó tướng tham cũng phát tiết “tướng tham” đó là lửa, là sức nóng đang thể hiện trong lòng bạn, hoặc là si mê cuồng loạn trong vọng tưởng. Khi chúng ta phát xuất tu học, hay huân tập những nền tảng si mê trước để đến nay trong tu tập phát tiết ra. Khi đã tham si mê như vậy, mà không được thì sân đến nóng giận. Ba cái đó là ba cái độc toàn là lửa không, mà là lửa thì là dục vọng, là oán hờn, ganh ghét, cừu địch, chiến đấu, tiêu diệt. Tu như vậy chỉ rước cái họa vào thân. Khi đã thể hiện sự tu của mình trên tham, sân si như vậy. Thì tâm ý của mình hàng ngày đâu có ngồi yên, hay đi đứng nằm ngồi lòng không yên, không yên nó sẽ dẫn… Khi đã tạo nghiệp thì phải trả, nghiệp đến đổ nghiệp nhiều khi quay lại bảo rằng do Phật pháp thần chú mà thành. Thật là một điều vô lý. Phật pháp được thể hiện lên từ tâm Thanh tịnh của chư Phật, chư Bồ tát, Thánh chúng lòng đầy hoan hỷ Thanh tịnh, đầy những hạnh phúc niềm vui, luôn ban cứu giúp khổ cho chúng sanh, chư Phật có bao giờ hại chúng sanh đâu! Lịch sử Phật đạo từ vô thủy vô chung đến nay, luôn đem con người chúng sanh đến bến bờ giác, giải thoát an lành, an vui.
Nhân quả bao giờ cũng phải hiển hiện, có vay phải có trả. Ta vay tạo, thì ngày hôm nay phải gặt hái. Thần chú Chuẩn Đề là một thần chú chuyên cứu khổ, cứu giúp chúng sanh thoát khổ, chuyên đưa chúng sanh từ nơi khổ ải đến nơi an vui an lạc. Đó là một trong những điều mà người hành giả Mật chú Chuẩn Đề hôm nay vấp ngã. Các bạn hãy tỉnh giác lại, lấy thần chú Chuẩn Đề giúp quí bạn gặt hái lại hạnh phúc, hóa giải nghiệp lực của mình, sự hóa giải nghiệp lực không phải là không trả quả, mà là trả nhẹ lại, vì năng lực của Thần chú nó sẽ làm nhẹ nhàng khi chúng ta tu học. Thay vì ngay nơi thời gian đó chúng ta bị đụng xe, sẽ gãy tay, gãy chân, nhưng ta chỉ bị trầy sước thôi. Nhân quả là phải trả, nhưng nghiệp kia sẽ hóa giải nhẹ nhàng hơn, khi người thọ trì tu học theo Mật chú.
Và ngay phương pháp tu học Mật chú Chuẩn Đề, luôn luôn kết hợp với nền tảng “Hiển Mật Viên Thông”. Hiển giáo là những giáo pháp tối thượng thừa mà ta đã biết qua trong kinh Phật giáo, như Bát Nhã, Kim Cang, Niết Bàn, Viên Giác, Lăng Nghiêm …và những bộ Luận, Trung Quán Luận, Luận Tối Thượng Thừa …Hiển giáo bao gồm tất cả giáo thuyết của Phật giáo, Đạo Phật. Từ những giáo nghĩa kia ta lấy ý quên lời, không chấp nặng nhọc trong giáo thuyết văn tự. Qua đó ta nhìn thấy diệu nghĩa của kinh thuyết, kết hợp với Mật chú Chuẩn Đề tu hoc, thì nó sẽ thành nền tảng tư tưởng tu học: “ Hiển Mật viên thông cứu cánh thành Phật”.
Khi thấy sắc, nghe tiếng chỉ có vậy! Khi mặc áo ăn cơm chỉ có vậy! – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu: TC. Trí
Mật Tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
Lời nói từ tâm thanh tịnh phát ra như sấm nổ vang trời khiến nhiều người khiếp sợ. Bởi ngữ âm diệu hữu ấy đánh tan cái tự ngã nhiều đời nhiều kiếp của kẻ phàm phu mà trở thành bậc thánh trí. Cho nên như Thầy luận giảng nó như nước cam lồ dành cho bậc thượng trí thượng căn khi được nghe những lời chân thật đó thì sinh tâm hoan hỷ thọ nhận, còn kẻ tiểu trí tiểu căn sinh tâm hoài nghi mà bỏ chạy.
Qua đây để thấy rằng chúng ta thật phước báu được thọ nhận pháp môn cao quý Thiền Tánh Mật Chú Chuẩn Đề dung thông tổng nhiếp này, cũng như thật phước báu khi được bậc thiện tri thức một vị Đạo sư trao những lời rền vang tét tủy kia mà biết tự quay về.
Đệ tử con xin tri ân những pháp bảo ngôn thuyết, không ngôn thuyết nơi Thầy chỉ dạy, những bài kinh vô tự đó đúng thật là sư tử rống khiến kẻ phàm phu là con nhiều lần bị tét tủy.
Kính lạy Thầy đạo sư vô nhân.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum.
Ôi! Cuộc đời thật đẹp biết bao, đâu cũng là Phật, đâu cũng là Pháp, sao ta không tận hưởng những tháng ngày tươi đẹp này mà để trôi qua uổng phí vậy. Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm???