Một buổi chiều đông sau bao ngày lạnh giá hôm đó trời có vẻ hửng nắng pha lẫn trong hơi lạnh của mùa đông có gì đó nắng ấm làm cho mọi người phấn chấn.
Chuông điện thoại đổ. Đó là lời hẹn mời của một người đệ tử tên Q nhờ Thầy qua coi dãy nhà đất này có thể mở quán kinh doanh được không? Bởi đó là khu nhà hoang cũng nghe nhiều lời đồn đoán rằng nó không được sạch đẹp cho lắm. Vì sợ đủ thứ nên phải nhờ Thầy qua coi.
Sau khi coi về Thầy trò chúng tôi ngồi uống cà phê rôm rả nói chuyện về ngôi nhà đó. Thầy hỏi chúng tôi có cảm nhận gì về dãy nhà đó không? Tự nhiên đâu đó phảng phất mùi hôi nồng nơi nhà hoang đó chúng tôi nhìn nhau hỏi xem sao lại có mùi như vậy hay chân ai dẫm phải cái gì. Nhưng tuyệt nhìn chẳng có gì dính dáng đến ai, nhưng cứ một hồi lại có phảng phất mùi đó. Chúng tôi đồng loạt nói rằng khu dãy nhà đó ghê quá Thầy, mấy đứa tụi em đứa nào cũng bị tức ngực đau đầu không hiểu lý do. Cái không khí khí chất ở đấy làm cho người ta thấy nghẹt thở nặng nề u ám
Thầy mới từ từ kể cho chúng tôi nghe. Ngay trên tầng hai chỗ cái cây lớn mọc hoang đó có một oan hồn thiếu nữ trẻ tuổi có thể người con gái này chết do bị cưỡng bức. Cô gái đó mặc chiếc váy dài màu xanh. Nhưng oan khuất ở chỗ có thể người ta dựng lên hiện trường giả là cô này tự tử để che đậy tội lỗi mà ai đó gây ra, chứ thật sự không phải cô này tự tử. Từ cho oan khuất đó nên họ uất khí, uất hận lâu ngày làm cho chướng khí ở đây nặng nề, trì níu. Cộng thêm ở đây lại rất gần bệnh viện cả một luồng khí âm tử khí đó dẫn chạy về khu dãy nhà đó. Cho nên ai đã từng sống ở đây khu này thường là rất khó ở. Bởi họ sẽ bị khí chất này làm cho đầu óc tinh thần không tỉnh táo dẫn đến cuộc sống trong gia đình bị xáo trộn. Ở nhiều khía cạnh sống không được an ổn. Bằng chứng là không có hộ dân nào ở đấy cả, và gia đình nào ở đây cũng có chuyện trước khi họ dời đi nhà có người nghiện, nhà có người điên đủ thứ chuyện xảy ra để họ biết rằng khu này bất an.
Cảnh oan hồn cô gái khóc lóc thương tâm xin thầy giúp đỡ . Câu chuyện bị gián đoạn vì đến giờ mọi người dùng bữa tối. Thầy có hẹn Q qua có chuyện muốn nói.
Sau bữa tối khi Q tới chúng tôi hồi hộp chờ đợi Thầy nói chuyện. Thầy kêu những ai đi hôm nay ra phía trước Thầy rải nước cho, thật kỳ lạ sau khi Thầy rải nước ai cũng cảm thấy nhẹ nhàng, đầu óc tỉnh táo hơn cả. có đứa còn nói. Thầy ơi! Từ chiều đến giờ con không dám kêu vì từ chỗ đó về đầu con đau như búa bổ đi không nổi, nhưng khi Thầy vừa rải nước xong đầu con nhẹ tênh, hết đau đầu luôn. Thật vi diệu.
Thầy có quay ra nói với nó. E lấy lại lọn tóc e vừa cất trong túi đem đốt bỏ đi.
Tôi quay ra hỏi: Tóc nào? E có thấy tóc nào rơi đâu.
Nó bảo với tôi: À! Cái lọn tóc nối của em bị rơi khi Thầy rải nước.
Tôi bảo thế có chuyện gì ạ? Thì Thầy mới nói, buổi chiều khi mọi người thắc mắc mùi hôi bốc ra đó là mùi máu, mùi người chết. Cô gái trẻ theo về gá vào lọn tóc giả đó cho nên mọi người mới thấy mùi lạ, nhưng tại sao lại gá được vào đó bởi vì tư tưởng thể chất của người bị gá cũng đồng âm tức là người này đang bệnh hoặc tư tưởng có những điều u uất nặng nề không thông thoáng cho nên âm đồng âm những chân linh vong hồn vất vưởng thường hay dựa vào đó để mà theo người.
Mặt khác vì khi chết còn nhỏ tuổi vẫn đang ở tuổi xuân thì, cho nên cũng như bao người khác họ cũng khao khát yêu đương trai gái, cũng muốn làm đẹp để quyến rũ thu hút người khác phái. Rất dễ hiểu tại sao trong mấy căn nhà chung đó Q lại thích chọn căn đó để làm cửa hàng nhỏ của mình vì nơi đó là nơi oan ma cô gái đó ở. Nghe đến đây Q sợ đến mức tê dại cả tay chân, bởi bạn ấy chưa lấy vợ. Điều bạn ấy quan tâm làm sao mà không ảnh hưởng đến vợ con sau này của bạn ấy. Thấy biểu hiện của Q như vậy chúng tôi càng trêu.
Nhưng Thầy nói. Khi nói đến đây là tôi đã giải giúp cho em xong rồi. Bây giờ chỉ cần em bình tĩnh lại không thương tưởng gì cô gái, không suy nghĩ gì cả. Bởi chính điều đó là sợi dây vô hình em kêu người ta lại gần em hơn. Cho nên sau này dính mắc hay không dính mắc là do em cả. Tôi đã nhắc em rồi.
Đây là câu chuyện trong muôn vàn câu chuyện khi theo Thầy làm đạo chứng kiến. Những sự sống oan khuất nơi cõi âm mà không biết cách nào hóa giải được. Bởi sau khi mất họ được biết cái chết của mình là do đâu, oan khuất ngút trời tạo thành oán khí, họ vũng vẫy trong đau khổ, trong khát vọng, trong thù hận. Cho nên họ sẽ tạo tác nhiều thứ để phá vỡ, để thỏa mãn những điều đó. Nhưng càng làm càng không có cách nào trở lại được cuộc sống như trước cho nên họ càng điên cuồng hơn, lâu ngày trở thành tinh ma quỉ mị tác quái hại người là như thế. Gặp được thiện tri thức được khai thị họ buông bỏ được oán thù thì đỡ cho nghiệp thức của họ, còn không thì thật khó nói cho nghiệp thức ấy trôi lăn biết bao nhiêu kiếp không có ngày thoát khỏi được trầm luân ưu não kia.
Kim Cang Đạo Nhất
COMMENTS