Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTiêu ĐiểmThánh địa, Thánh khí Đức Phật

SÁT NA TRONG ÁNH CHỚP

 

Những ngày tại Ấn độ, một đêm đó tôi đến nơi đó, ngôi chùa  tại  Sarnath. Chúng tôi vội vàng đến đền thờ nơi an tịnh xá lợi Đức Phật và trong suốt đêm đó chúng tôi cùng đoàn đã cắm hoa sửa soạn lại khu nội thất đền thờ.

Trong những giờ phút so với mọi người nều không có lòng tin nơi Đức phật thì công việc và thời gian đó sẽ làm cho mọi người khó chịu trong cái thọ cảm gọi lại Thọ “ Khổ Thọ”. Riêng đối với tôi trong suốt thời gian đó luôn luôn lúc nào cũng tâm niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum – Úm Xỉ Lâm – Úm Lam.

Tại vì sao tôi phải  niệm như vậy? Vì tâm tôi từ khi chưa đến nơi   này trong tâm đã tâm niệm rằng: Khi đến nơi đất Đức Phật, đền thờ Đức phật đừng bỏ lỡ một thời khắc nào cả. Đúng như vậy từng giờ từng phút nơi ấy tôi luôn tâm niệm kính lễ Đức phật luôn tâm niệm mật chú, tôi thấy và hiện thực ngay tâm tôi. Thời khắc nơi đây rất quí đối với tôi, những khoảng không gian nơi đó tôi thấy có vô lượng Đức Phật, lòng tôi ngây ngây ngất thể nhập vào năng lực niệm tụng thể nhập vào pháp thân của Ngài, thể nhập vào báo thân, hóa thân của Ngài. Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Bao năm nay tôi luôn kính tin kính tưởng trong tâm niệm để hôm nay những sự kính niệm đó nó đã hiện thực trong tôi, trong giờ phút quí báo nhất trong đời tôi. Trong giờ phút này tôi chưa từng bắt gặp giờ phút thời gian không gian này bao giờ. Một giờ phút sát na và nó lan rộng trong đời đời kiếp kiếp trong tôi một đời sống chân thật. Một sự sống đời sống đó không có một cái gì phá vỡ nó cho dù cả vũ trụ này trải qua bao lần, bao kiếp biến thiên. Nó cũng vậy. Đời sống chân thật này nó đã, tôi đã và đã có trong tôi, trong ấy trong vô vàn trong vô lượng kiếp không tìm thấy nó.

Vì khi tìm kiếm nó thì ngay nơi tìm kiếm, khi vứt bỏ nó thì ngay khi vứt bỏ đó…cho đến trong vô ký, trong ấy vẫn là nó, nó của ngày nào muôn thuở. Khi trời đất vũ trụ này chưa có và khi trời đất vũ trụ này có. Thì ngay đó “nó” đã nói có – không – có  – cho ta biết- và ngay nơi đó nó cũng nói có ta – không ta liên tục, liên tục như vậy. Sự có không trùng trùng duyên khởi thể hiện và bế tàng nó ngay đó đã có đang lưu giữ pháp ấn của chư phật; Không, vô ngã, vô thường – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum.

Một sự xúc động thọ cảm nó đã dấy lên cả vũ trụ nhân loại, chúng sinh như thế đó. Một cảm thọ cái thấy cái biết đó ngay trên trong đền thờ đêm ấy tôi đã ….” Như vậy”.

Chúng tôi làm phụ việc cùng chư phật tử quí sư, quí ni cô đến khoảng hơn 1h khuya chúng tôi trở về. Tắm rửa vội vàng ăn chút gì đó rồi mọi người đi ngủ, tôi lại tiếp tục ngồi đó để cho cảm xúc thọ cảm hình ảnh những tiếng người nhiều ngôn ngữ tất cả tất cả nó nổi lên trong một bầu trời tâm thức tôi. Như vậy tôi đã thấy đã biết thật rõ ràng trong sự tỉnh thức. Suốt đêm đó tôi không ngủ. Những câu mật chú trong tôi, tôi đã huân tập bao năm nay tôi, tối đêm đó  tôi đã thể hiện lên hết trên một mảnh đất linh thiêng nơi Đức Phật, chư Thánh cũng đã từng nói, từng dạy, từng tu học, từng thọ nhận ở chư Phật và 10 phương chư Phật. Và cũng trong những giờ phút đó những câu văn câu cú, ngôn thuyết những phương pháp hành thiền Nguyên thủy, Đại Thừa, Tối Thượng Thừa nó đã huân tập trong tâm tôi đến ngày nay ngay giờ phút đó, những thứ đó những ý niệm chúng sinh đó cũng như tôi đã trỗi dạy đã sống lại. Đức Phật đã đang thức tỉnh tôi.

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, trong suốt thời gian ở đất Phật đó tôi đã được một sự chỉ dạy cặn kẽ ấn chứng thật chân thật. Có những pháp tu tôi bị ngen ngén, bị ngăn ngăn không thông. Tôi đến đất Phật đã được hoan hỉ thông rõ. Tôi đã thấy và được Đức Phật, Bồ Tát, Thánh Chúng, Chư Thiên chỉ dạy giảng trạch rõ ràng thông hiểu nhẹ nhàng. Cho nên sau này mỗi lần tôi qua đến đất Phật tâm tôi trở nên khác rất khác. Có những ngày đêm tôi chỉ ngủ 1h, có khi chỉ chợp mắt một chút thôi. Những hoạt động hành thiền đi, đứng rất chuẩn chặt không mệt mỏi.

Tôi nói những điều này ra nhằm mục đích để chia sẻ lại những gì tôi đã ….như vậy để cùng nhau hưởng phước báu thâm nhập giáo lý của Đức Phật, chư Phật chứ không có một vấn đề nào cả. Những vấn đề ngay đây rất nhạy cảm có thể gây thị phi tranh cãi  chối bỏ và chấp nhận. Những cái đó tôi nói lời chân thật nhất. Hãy sống chân thật ngay nơi tâm mình, những điều thị phi có không, có dính líu gì đến ngay đó cả. Vì ngay đó không ai cả. Tôi cũng không phật cũng không. Hãy vui vẻ hoan hỉ khi được hít thở nghe gió lùa ….hãy trân trọng nơi đây để một ngày nào đó khoảng thời gian nào đó ta cười và khóc nơi ấy, và nói rằng con không có cười và khóc Đức Phật ơi!…Một đời sống chân thật, một con đường đạo mà ai cũng có. Đạo ấy, con đường ấy chỉ chính người hành giả đó thể hiện ra. Thể hiện ra để sống thực với những gì nơi ấy. Nơi ấy chỉ có người hành giả sống, vì tất cả nó như vậy, nó chưa từng có nơi đó. Nhưng hằng có nơi hành giả trên con đường đạo đó, con đường đó người hành giả đó sống chân thật nơi đó thì con đường không bao giờ có. Vì tất cả chúng sinh và chư Phật ai cũng có, thì có và không có ở hành giả đó, chúng  sinh và chư Phật ai có, ai không, ai cũng không cũng có ….nó cũng chỉ là một giọt sương rơi trên biển cả “ bộp”, b ộp, giọt sương, nước, sóng cũng chỉ là “ như vậy”.

Dù cho sét đánh vang lên sóng dữ dội hư không cuồn cuộn , bão tố, cá lội, nước chảy cũng như vậy thôi. Ngay nơi đất Phật giờ phút đó tôi thấy nghe, cảm nhận “ như vậy” bộp giọt sương, nước, biển cả …nó tất cả chỉ là ảo ảnh, ảo giác, sắc thọ tưởng hành thức. Tôi đã mang nó đến ngày hôm nay và ngay hôm nay tôi lại bày vẽ, bày biện ra thể hiện ra để moi tìm những gì ngay đó tôi cho nó là tôi là của tôi là của mọi người. Cũng chỉ là cái tôi của muôn thuở ngày nào. Ai biết cái tôi đó, cái tôi đó nó ở đâu, trú ngụ ở đâu? Hình dáng ra sao? Tôi không biết, người không biết. Cái không biết đó mà cứ mãi, cứ mãi đời này qua đời nọ tôi cứ cố chấp cái biết “ tôi” đó cho đến lúc tôi đến nơi đất Đức Phật đó ôm, vác, khiêng gánh. Những nỗi niễm, những cảm nghĩ, những cái, những cái ôi vô số đem qua đất Đức Phật nơi người thành đạo và rồi cũng bao lần viết hồi ký, nhớ nghĩ kể chuyện lại. Nó cũng chỉ là cái biết, cái thể hiện của ngũ ấm sắc thọ, tưởng, hành, thức. Cứ mang mãi, cứ gồng gánh mãi đến sự mệt nhoài cả tâm thức nặng trĩu. Biết nó nặng nhưng không biết bỏ nơi nào, bỏ ở đâu? Ai bỏ và rồi tôi quì xuống, quì xuống để được hai quí sư đặt xá lợi lên đầu tôi. Ngay nơi đó.

Ngay nơi đó đất trời nổ tung

Nội thức gánh nặng

Chỉ là sự va chạm xá lợi đầu

Bao lâu nay có sẵn

Tìm kiếm nhọc tâm

Tiếng chạm đất trời

Tuôn “ buột”

Giọt sương rơi trên mưa giá

 

Cư sĩ Thanh Hùng

Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường

 

Thiền Tánh Mật Chú Chuẩn Đề A MI ĐÀ PHẬT

Là con đường thoát ly sanh tử luân hồi

Kim Cang Kiết Tường

COMMENTS

WORDPRESS: 3
  • comment-avatar

    “Ai biết cái tôi đó, cái tôi đó nó ở đâu, trú ngụ ở đâu? Hình dáng ra sao? Tôi không biết, người không biết. Cái không biết đó mà cứ mãi, cứ mãi đời này qua đời nọ tôi cứ cố chấp cái biết “ tôi” đó cho đến lúc tôi đến nơi đất Đức Phật đó ôm, vác, khiêng gánh.”
    Một câu hỏi,và Thầy đã trả lời.Cái “tôi không biết” đó mà cứ mãi ôm,vác,khiêng gánh.Ngay đây thể hiện cái bản ngã,tập khí sâu dày nơi người nghe.Nghe hỏi 1 câu là đã ngớ người,ôm vội cái tôi sắc,thọ,tưởng…tìm cái tôi trong quá khứ,trong chủng nghiệp,vơ cái tôi nơi sắc thân,thọ cảm để bảo vệ cái tôi,để hoài nghi cái tôi,để không biết cái tôi.Cứ vậy mà nặng nhọc mãi.
    Lời Thầy dạy quá hay,quá sát thực,mà nói cho đúng theo lời Thầy là:”ngay hôm nay tôi lại bày vẽ, bày biện ra thể hiện ra để moi tìm những gì ngay đó tôi cho nó là tôi là của tôi là của mọi người.”
    Thầy bày biện ra thôi,cũng là cái tôi,mà sao con chẳng tìm thấy cái tôi ngay ấy.
    Chỉ là cảm xúc gợn lên trong con,chỉ là thọ ,tưởng.Chẳng thể nào diễn tả ,tán thán sự ngộ nhập ngay khi ấy của Thầy:
    Ngay nơi đó đất trời nổ tung

    Nội thức gánh nặng

    Chỉ là sự va chạm xá lợi đầu

    Bao lâu nay có sẵn

    Tìm kiếm nhọc tâm

    Tiếng chạm đất trời

    Tuôn “ buột”

    Giọt sương rơi trên mưa giá

    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha .Bộ Lâm.
    Om Mani Padme Hum.

  • comment-avatar

    ” Những ngày tại Ấn độ, một đêm đó tôi đến nơi đó, ngôi chùa tại Sarnath. Chúng tôi vội vàng đến đền thờ nơi an tịnh xá lợi Đức Phật và trong suốt đêm đó chúng tôi cùng đoàn đã cắm hoa sửa soạn lại khu nội thất đền thờ.

    Trong những giờ phút so với mọi người nều không có lòng tin nơi Đức phật thì công việc và thời gian đó sẽ làm cho mọi người khó chịu trong cái thọ cảm gọi lại Thọ “ Khổ Thọ”. Riêng đối với tôi trong suốt thời gian đó luôn luôn lúc nào cũng tâm niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum – Úm Xỉ Lâm – Úm Lam.”

    Cầu mong cho dịch bệnh mau chóng qua đi để đệ tử chúng con lại được theo Thầy về với Đức Phật.
    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
    Nam Mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha, Bộ Lâm.
    Om Mani Padme Hum.
    Úm Lam
    Úm Xỉ Lâm

  • comment-avatar

    ” Những ngày tại Ấn độ, một đêm đó tôi đến nơi đó, ngôi chùa tại Sarnath. Chúng tôi vội vàng đến đền thờ nơi an tịnh xá lợi Đức Phật và trong suốt đêm đó chúng tôi cùng đoàn đã cắm hoa sửa soạn lại khu nội thất đền thờ.

    Trong những giờ phút so với mọi người nều không có lòng tin nơi Đức phật thì công việc và thời gian đó sẽ làm cho mọi người khó chịu trong cái thọ cảm gọi lại Thọ “ Khổ Thọ”. Riêng đối với tôi trong suốt thời gian đó luôn luôn lúc nào cũng tâm niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum – Úm Xỉ Lâm – Úm Lam.”

    Cầu mong cho dịch bệnh mau chóng qua đi để đệ tử chúng con lại được theo Thầy về với Đức Phật.
    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
    Nam Mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha, Bộ Lâm.
    Om Mani Padme Hum.
    Úm Lam
    Úm Xỉ Lâm