Chánh Văn
Vô giá trân, dụng vô tận
Lợi vật ứng cơ chung bất lận
Tam thân tứ trí thể trung viên
Bát giải, lục thông tâm địa ấn
Dịch Nghĩa
Vô giá châu dùng không hết
Lợi người lợi vật nào lẫn tiếc
Ba thân, bốn trí thể tròn đầy
Tám giải, lục thông tâm ấn hiệp
Chúng sanh cứ mãi chạy lo theo ngũ dục, mong cầu sự lợi ích ở bên ngoài, không có những sự tự quán soi lại ngay tâm mình, cũng như người cùng tử cứ chạy tầm cầu hạnh phúc ở bên ngoài, mãi đến một lúc mới nhớ lại viên ngọc quí báu của mình ngay bên vạt áo. Ngay bài luận này Đức Huyền Giác cũng lại một lần nữa chỉ cho chúng ta thấy ngay tự tánh thanh tịnh của mình trong đó vô vàn châu báu, ngọc ngà quí giá. Hãy trở về với tự tánh thanh tịnh đó để ban tặng cho mọi người, mọi vật.
Chư Phật, Bồ Tát, Tổ Thầy trong vô lượng kiếp cũng đã từng bố thí phơi bày tất cả để chỉ bày cho chúng sanh hướng theo con đường chánh giác, quí ngài đã từng thệ nguyện ở lại thế gian vô lượng kiếp cho đến khi nào không còn một chúng sanh nào nữa, thì ngay nơi ấy nhập niết bàn. Trong vô lượng kiếp làm lợi ích chúng sanh như vậy, nhưng bản tâm thanh tịnh vẫn như nhiên đâu có hao mòn.
Vô giá châu dùng không hết
Lợi người lợi vật nào lẫn tiếc
Ngài Huyền Giác dùng hai câu thơ trên để nói lên sự bố thí ba la mật – Sự bố thí không ngằn mé từ bi vô bờ bến, nó không còn nằm trong không gian và thời gian nữa, mà nó chỉ nằm trong bản tâm thanh tịnh của Quí Ngài thể hiện trí huệ chân thật. Trí huệ chân thật là của báu của tự tánh, tự tánh thanh tịnh đó nó có mãi từ vô thủy vô chung cho đến không có gì làm cho nó hoại diệt cả, nó đầy đủ tính kim cang. Cho nên nó đầy đủ của báu.
Đức Triệu Châu cũng đã từng nói: “Trước khi có thế giời là đã có tự tánh này, khi thế giới hoại tánh này cũng chẳng hoại”. Cho nên người tu trở về với tự tánh thanh tịnh này thì lợi người, lợi chúng sanh vô cùng tận.
Cũng trong bài luận này Ngài đưa ra: “Ba thân bốn trí thể tròn đầy”. Câu này cũng nói lên tự tánh thanh tịnh của mình, khi đã thể hiện tự tánh thanh tịnh rồi, thì “ Tám giải lục thông tâm ấn hiệp”.
Ngay đây chúng ta lần lần sẽ thấy ba thân hiện rõ thể hiện ra: Pháp thân – Báo thân – Ứng hóa thân, Tứ trí; Diệu Quan sát trí – Thành sở tác trí – Bình đẳng tánh trí – Đại viên cảnh trí. Tất cả những thân trí này nó cũng đều nằm trong tâm ta cả. Tất cả các pháp niệm tưởng đến lui tâm thanh tịnh không dính nhiễm. Lời nói của Đức Lục Tổ Huệ Năng là: “ Có cả thảy sự vật là tâm, ly cả thảy sự vật là tánh”. Đó có phải pháp thân chúng ta không? Ngài Lục Tổ cũng nói: “ Pháp thân thanh tịnh là tánh của ông – Báo Thân Viên Mãn Là Trí Của Ông – Hóa thân ngàn trăm ức là hạnh là đại viên cảnh trí”.
Qua những ý niệm trên chúng ta thấy trong phép tu mật chú Chuẩn Đề – Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm. Khi người hành giả chuyên tu sâu kín miên mật cũng sẽ thể hiện tam thân tứ trí. Khi tất cả những vọng tưởng mọi vật, mọi ý niệm đến trong tâm ta, hay nói đúng hơn trong quá trình tu học trì niệm; Úm Chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm. Những vọng tưởng ý niệm đó nó lóe lên chuẩn bị đạo diễn, dẫn tâm thức ta đi lung tung, thì ngay đó ta hãy lắng nghe thấy ngay niệm tưởng đó thể hiện lên: Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm. Tu như vậy một lúc ý niệm mật chú Chuẩn Đề sẽ từ từ hóa giải niệm tưởng trên. Khi tất cả trong tâm ta những niệm tưởng đã được hóa giải thành : Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm, thì ngay lúc đấy mọi việc đều bình đẳng. Đó là Diệu quan sát trí. Đã quán soi tất cả sự vật không còn phân biệt nữa, mọi ý niệm đều bình đẳng thì ngay đấy Thành Sở Tác Trí – Bình Đẳng Trí. Đến khi mọi vọng niệm và mật chú Chuẩn Đề là một, thì ngay nới đó là Đại Viên Cảnh Trí. Một sự sáng suốt viên tròn vô bờ bến. Khi bốn trí đã thể hiện như vậy rồi thì Pháp thân thanh tịnh, tức là đã trở lại với chính bản tánh thanh tịnh của mình, khi đã trở về với bản tánh thanh tịnh của mình rồi, thì tất cả vạn niệm, mọi vật vạn pháp đều hóa thân của mình, vì chỗ nào có cái thể hiện của cái biết của mình ở đó “ Hóa thân ngàn muôn ức là hạnh của ông”, và tất cả đều trở về với bản thân thanh tịnh, vạn niệm, vạn vật, vạn pháp đều lợi ích cho chúng sanh cả gọi là báo thân.
Còn 8 giải tức là bát giải thoát.
- Trong có sắc tưởng, ngoài quán sắc để giải thoát trong tâm ta ngày đêm tơ tưởng đến sắc dục, ngũ dục, tất là bên trong có sắc tưởng. Để trừ cái này Phật pháp đã đưa ra những phép quán bất tịnh, như thân hư hoại thành vòi dục dơ bẩn, sanh, lão, bệnh tử để chán sợ cái thân kia mà tu học giải thoát.
- Trong không sắc ngoài quán sắc để giải thoát, ở giai đoạn này người hành giả chuyên tu ở bên trong bỏ được sắc ngũ dục. Nhưng với tập nghiệp nhiều đời nó dính trong căn trần, khi chạm sắc lòng lại nổi lên tham động si mê. Cho nên ở đây nói là quán những sắc ở bên ngoài đó làm cho thấy được sự hòa hợp, giả hợp, nhơ nhớp thì mới bỏ được mà tu học.
- Tịnh giải thoát thân chúng cu túc trụ:
– Ở trên thì dạy ta quán bất tịnh để tu học. Còn ở đây dạy ta quán tịnh lại để tu giải thoát, có nghĩa rằng những phép quán kia cho ta thấy thân tâm bất tịnh rồi, nhưng ở đây đừng chấp dính vào hình ảnh phương pháp kia mà lầm cho tâm mình động. Hãy thấy tất cả đều là giả hợp không nhất định gì cả. Sắc tức thị không, không tức thị sắc.
- Không vô biên xứ giải thoát:
– Tức là ngay tâm thức này, chúng ta tu tập nhưng đừng dính mắc vào pháp, vào sắc nào cả. Lướt bỏ nhẹ nhàng trên sắc và sự tưởng tượng của mình. Ngay nơi đây không có sắc cũng không có tưởng đối tượng gì cả.
- Thức vô biên xứ giải thoát:
– Ngay nơi đây hành giả tiến lên thêm sự quán soi bỏ đi, tức thì ngay đó cái tâm không vô biên đó để chỉ tiến vào thức vô biên.
- Vô sở hữu xứ giải thoát:
– Phương pháp tu càng ngày càng lúc xả bỏ đi những gì chúng ta đã đến, tiến lên bước nữa là xả bỏ đi tâm thức vô biên để vào vô sở hữu xứ giải thoát. Từ ngữ ở đây rất phức tạp, phương pháp tu cũng vậy, người hành giả ở những bậc này hãy luôn tỉnh giác niệm: Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm. Niệm mà không niệm để cho tất cả an nhiên, để cho cái an nhiên đó nó niệm.
- Phi tưởng phi tưởng xứ giải thoát:
- Ngay đây cũng quên đi cái an nhiên, tự niệm: Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm. Mặc dù bỏ vậy nhưng cũng có cái biết tự niệm vi tế trong đó. Cho nên cũng chưa đạt gì giải thoát.
- Diệt thọ tưởng định thân tác chứng cu túc trụ:
– Tức cái mức thứ 8 này là vượt qua phi phi tưởng, bỏ đi thọ, tưởng để vào diệt tận định giải thoát. Ngay nơi đây cái tâm của mình cũng diệt, tâm sở cũng diệt thành tựu giải thoát.
Qua những chi tiết trên, trong bát giải thoát kia cũng nằm trong tâm ta cả, tất cả pháp đều trong tâm.
Sáu thông là:
- – Thiên nhãn thông: Con mắt của cõi trời thấy không ngăn ngại.
- – Thiên nhĩ thông: Tai cõi trời nghe không ngăn ngại suốt từ xa.
- – Tha tâm thông: Rõ thấu tâm người.
- – Túc mạng thông: Nhớ lại những kiếp sống về trước
- – Thần túc thông: Xử dụng năng lực bay nhảy biến hóa.
- – Lậu tận thông: Sạch hết phiền não.
Tất cả 6 thông kia cũng nằm trong tâm ta.
Bài viết này của Ngài Huyền Giác nói là tất cả pháp cũng đều nằm trong tâm tánh thanh tịnh, không ngoài tự tánh, tự tánh thanh tịnh nhưng đầy diệu dụng. Cho nên nó là kho báu vô giá.
Chuyển mình một nhảy khỏi lửa vòng
Muôn việc đều không vào mắt không
Ba cõi thênh thang tâm sáng rỡ
Vầng trăng Tây lặn, nhật lên Đông
Tuệ Trung Thượng Sĩ
Cư sĩ Thanh Hùng
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
Úm Chiết lệ chủ lệ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…
Như Ngài Tuệ Trung Thượng Sĩ Nói. Chỉ một cú nhảy là ra khỏi vòng lửa, thênh thang ba cõi không vướng bận tự tại tới lui Tây, Đông. Thầy khéo chỉ dụng ngay năng lực thần chú Chuẩn Đề Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm để một ngày nào đó người hành giả có cú nhảy vượt xào, vượt vòng lửa. Chúng ta hãy nhẫn nhục ba la mật đi cùng không gian thời gian đi cùng mật chú để có sự ấn hiệp với chư Phật, Chư Tổ, Chư Thầy.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm