Chánh văn:
Đản đắc bổn, mạc sầu mạt
Như tịnh lưu ly hàm bảo nguyệt
Ký nặng giải thử Như Ý Châu
Tư lợi lợi tha chung bất kiệt
Dịch nghĩa:
Chỉ được gốc lo chi ngọn
Như ngọc lưu ly ngâm trăng sáng
Đã hay hiểu được Như Ý Châu
Lợi mình lợi người không cùng tận
Ở bài này ngài Huyền Giác bảo rằng, chỉ cần được ngay gốc mà tu thì ngọn sẽ đến. Mà gốc cái sự tu là cái gì? Tất cả vạn pháp trong tâm chúng ta, nó đều lăng xăng theo vọng tưởng. Nếu ta không tĩnh tâm sẽ bị nó cuốn lôi vào vòng sanh tử. Để tâm kia lặng chỉ có một con đường là quay về với tự tâm thanh tịnh. Mà quay về với tự tâm thanh tịnh bằng cách nào để quán soi quay lại? Chỉ lấy pháp vô tâm để trị vọng tâm.
Đơn giản trong pháp tu tâm, chỉ có lấy vô tâm một pháp một là đủ. Vô tâm hay vô phân biệt, vô niệm chỉ là một. Nói vô tâm là để mượn văn tự mà chỉ bày, chứ thật ra vô tâm chẳng phải thể của nó vô tâm. Trong vô tâm đó có cái thông suốt thể của nó tròn đầy viên giác. Vì trên bình diện tất cả vạn pháp, bất cứ nơi đâu cũng đều có cái thông biết đó cả. Tạm mượn cái thông biết đó để nói lên ở bất cứ nơi nào trong vạn sự, vạn niệm, vạn pháp, bao giờ cũng có cái diệu hữu hằng biết đó. Nếu không có cái đó, thì đi cũng không biết nói cũng không hay. Tất cả sự chuyển động, động dụng cùng không động dụng cũng đều có cái đó. Người hành giả tu chân tâm là luôn luôn thể hiện cái biết hằng có đó là cái thân của họ. Gọi là Pháp thân. Cái Pháp thân đó nó có cùng khắp mọi nơi, nó luôn thể hiện cái thông suốt biết thanh tịnh. Cho nên cũng gọi là Báo thân, Hóa thân. Ở mọi vạn sự, vạn vật đều có cái biết hằng hữu đó, nên gọi là Đại viên cảnh trí. Mà biết rất rõ ràng chân thật, không phân biệt loạn động gọi là Diệu quan sát trí. Khi con người quay về quán soi tu tự tánh thanh tịnh đó rất lợi ích cho chúng sanh. Cho nên ngài Huyền Giác nói rằng:
Như ngọc lưu ly ngậm trăng sáng
Đã hay hiểu được như ý châu
Lợi mình lợi người không cùng tận.
Cái tâm thanh tịnh cũng như ngọc ma ni sáng trong suốt. Ngậm trăng sáng ngầm nói trong cũng như trăng sáng, vì ngậm trăng trong lòng thì nó sáng trong suốt. Ngoài thì ngọc ma ni chiếu soi, người tu trở về với tự tánh thanh tịnh, nó diệu dụng sáng chói như ngọc và trăng kia. Ánh sáng sẽ đem đến mọi vật sự sáng suốt như trí huệ tâm sáng của người hành giả đó. Ở mỗi nơi, mỗi chỗ mọi động tác cũng đều là đạo cả. Phật ấy trong tâm ta chứ không ngoài tâm mà cầu.
Đêm đêm ôm Phật ngủ
Sáng sáng lại cùng dậy
Đi đứng trọn theo nhau
Nói nín cùng yên ở
Muốn rõ chỗ Phật ư
Chỉ lời, tiếng là đó!
Ngay nơi đây từ Tổ Đạt Ma đến Lục Tổ sáu cánh đã bày. Thì ngay đây ngàn hoa đua nở, phân tông khai phái đủ muôn pháp. Thế nên có nháy mắt, nhướng mày, động tay, động chân, la hét, vung gậy đánh đập, dựng phất, đánh trống, nín, nói, rồi đào đất, cuốc đất…Tất cả cũng chỉ đến đạo tự tánh. Vì tông này, ngay nơi tự tâm đó từ đức Đạt Ma đến Lục Tổ tất cả giáo ngoại biệt truyền bất lập văn tự. Cho nên những hành động, những sự kiện trên chư Tổ đã dùng thủ thuật khéo léo của tự tâm để chỉ bày đạo giải thoát. Đức Lâm Tế, đức Huỳnh Bá hai Ngài la hét vung gậy đánh để chỉ bày diệu nghĩa. Chư Tổ ít dùng văn tự để chỉ bày. Quí Ngài chỉ ngay nơi đó để chỉ ngay nơi đó thể hiện tự tánh thanh tịnh vượt ngoài ngữ ngôn văn nghĩa. Vì văn tự khó diễn đạt được chỗ ấy.
Qua những chi tiết trên, thì người hành giả Mật chú Chuẩn Đề cũng thể hiện tu Hiển giáo tự tánh thanh tịnh kia. Nhưng ở đây dùng – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm để trưởng dưỡng cái biết diệu hữu kia. Khi nội thức nổi lên trong những vạn niệm, người hành giả Mật chú Chuẩn Đề ngay chỗ đó tỉnh giác thấy biết rõ. Cái thấy biết rõ đó càng lúc nó càng khéo léo trong hành trì hành pháp, và đến một lúc Thần chú Chuẩn Đề- Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm không còn âm đó nữa, mà nó đi vào âm vi tế âm nhỏ nhiệm chỉ có một đốm sáng ly ti, một cảm giác thoáng qua. Một vi trần ánh sáng trong tâm, thì nó cũng nói lên đủ – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Khi nó đã thể hiện như vậy thì ngay chỗ đó tướng ta của người hành giả cũng không còn, và ngay nơi tâm thức đó chân niệm kia cũng không dính vào bất cứ một pháp nào cả, người hành giả an nhàn mỉm cười để thể hiện ra Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm, người hành giả không có chỗ trụ. Để ngay chỗ đó muôn niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm vang lên.
Như vậy cũng như viên ngọc ma ni phát sáng kia ngậm trăng sáng, nhưng giác chân niệm đó sẽ hằng có trong vạn sự, vạn vật. Tất là có trong tâm thanh tịnh của người hành giả. Mà đã có trong tâm người hành giả, thì người hành giả kia quảy gói tới lui tự do, tự tại làm lợi ích cho muôn loài. Vì tất cả động dụng; nói nín, quơ tay chân, đi đứng, đào đất, đánh trống thổi kèn cũng đều là Phật tâm chú – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Ngay nơi đó cũng không phải là – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm, nhưng cũng không khác với Thần chú kia, vạn sự, vạn vật cũng vậy. Ngay đây vạn vật, vạn pháp cũng đồng nói lên ngôn ngữ đại đồng – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Một miệng nuốt luôn Phật, chúng sinh
Mảy may chẳng lập mới rành rành
Đầu cây (gậy) khêu dậy vầng nhật nguyệt
Khua động tam thiên núi biển mờ – Ni sư Nhàn Lâm An
Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu: TC Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
NHƯ LAI THIỀN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ UẾ TÍCH
Thầy trò chúng tôi cùng nhau tôn tượng Phật trên đỉnh núi Linh Thứu ( Gijjhakuta – Vulture Peak phía nam núi Chhatha – bang Bihar Ấn độ ngày nay)
COMMENTS
Ở đây thầy giảng cho chúng ta thấy được Đơn giản trong pháp tu tâm, chỉ có lấy vô tâm một pháp một là đủ. Vô tâm hay vô phân biệt, vô niệm chỉ là một. Nói vô tâm là để mượn văn tự mà chỉ bày, chứ thật ra vô tâm chẳng phải thể của nó vô tâm. Trong vô tâm đó có cái thông suốt thể của nó tròn đầy viên giác.
Người hành giả khi vô tâm, vô niệm, vô phân biệt nhưng thực ra tất cả hết thảy của sự tính toán ngay nơi đó, nó đã đủ hết và thể hiện ra như một viên ngọc sáng đưa cái trí bát nhã phủ khắp mọi không gian thời gian rồi. Ví dụ như có những việc đến rất bất ngờ trong tích tắc, từng sát na không có sự biết trước. Nó có thể là xấu là tốt là giữ đến với người hành giả đó nhưng bề ngoài nhìn họ vẫn thong dong, tự tại, thoải mái ko chút bàn bạc lo lắng tính toán nào cả. Nhưng thực ra trí bát nhã của họ đã phủ khắp để cần thể hiện ra nó như thế nào là họ thị hiện quyết định ngay mà ko chút bám chất vào nó, nó sẽ tự tròn đầy hoan hỉ mang lại lợi ích cho hết thảy sự việc.
Người hành giả khế hợp được ý Thầy để thấy được Pháp mà Thầy trao sẽ là hành trang quý báu tỏ tường như thế nào???
Chúng ta tu thường bỏ gốc lấy ngọn. Tại sao nói lấy ngọn vì chúng ta lăng xăng chạy theo những ý niệm vọng tưởng điên đảo mà bảo rằng đó là tu quên mất trong nhà đang có sẵn viên minh châu chân tánh. Vì chạy theo bên ngoài tâm cho nên gặp chuyện đụng chuyện chúng ta không làm chủ được cảm xúc thân tâm mà bị nó dẫn làm phiền não đau khô. Ngay đây Thầy chỉ bày cho chúng ta với người hành giả NHƯ LAI THIỀN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ UẾ TÍCH lấy pháp vô tâm để chỉ bày cái sự rõ thông tỉnh giác sáng suốt kia trong từng niệm khởi. Khi đã rõ thông được ý niệm vọng khởi niệm trước niệm sau như như, thì đó là gốc và người hành giả không bị duyên trần cảnh dẫn dắt làm khổ nữa.
Các bạn thấy không chỉ cần chúng ta tin tưởng vào năng lực của chư Phật với tâm thanh tịnh rộng mở của chư Phật, người hành giả chúng ta sẽ khế hợp thể nhập được vào năng lực trí huệ công đức đó mà không còn chướng ngại nữa. Với pháp NHƯ LAI THIỀN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ UẾ TÍCH NÀY mong rằng quí bạn sẽ thọ nhận được những điều, những lợi ích tốt đẹp trong cuộc sống này và nhiều kiếp.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm