Chánh văn:
Tuyết sơn phì nhị cánh vô tạp.
Thuần xuất đề hồ ngã thường nạp,
Nhất tánh viên thông nhất thiết tánh
Nhất pháp biến hàm nhất thiết pháp.
Nhất nguyệt phổ hiện nhất thiết thủy,
Nhất thiết thủy nguyệt nhất nguyệt nhiếp.
Chư phật pháp thân nhập ngã tánh,
Ngã tánh đồng cộng Như Lai hiệp.
Nhất địa cụ túc nhất thiết địa.
Dịch nghĩa:
Cỏ phì nhị thuần trên núi tuyết,
Cho một đề hồ ta nếm thực.
Một tánh viên thông hết thảy tánh.
Một pháp bao gồm tất cả pháp
Một trăng khắp hiện tất cả nước
Tất cả trăng nước một trăng nhiếp.
Pháp thân chư phật vào tánh ta,
Tánh ta cùng với Như Lai hiệp.
Một địa đầy đủ tất cả địa.
Chẳng sắc chẳng tâm chẳng hạnh nguyện.
Ở phẩm này ngài Huyền Giác nói lên sự tu chứng ngộ nhập như lai thật tướng. Ngài nói tất cả sự vật, vạn niệm, vạn pháp trên cũng chỉ là một mà thôi. Nó không hai như loại cỏ mọc trên vùng tuyết sơn trên, nó không có một loại cỏ nào mọc xen vào cả. Cho nên nó thuần một.
Vạn pháp hình danh sắc tướng sanh trụ dị hoại diệt thấy nó trùng trùng duyên khởi lên nhau, nhưng ngay nơi đó nó có cái không hai. Chúng ta thấy nó biến hiện như trên, nhưng thực tế nó chỉ là do các tướng giả duyên hợp với nhau mà hình thành thôi. Trong đó nó không có thực tướng của nó, do duyên hợp. Cho nên chúng ta thấy nó biến khởi duyên với nhau cấu tạo nên muôn hình muôn sắc, những thứ đó, những pháp đó ta thấy hiển hiện bên ngoài giả có như vậy. Thấy nó hiện hữu như vậy, nhưng thực tế chúng cũng do tâm thức mà biến hiện cả. Khi tâm thức biến hiện giả có như vậy. Ngay nơi đây chúng ta không thấy sự duyên hợp giả có đó, mà vô minh chạy theo những sự vọng tưởng giả danh có trên mà hình thành thế giới căn thân tạo nghiệp dẫy đầy. Ngay nơi đây chúng ta nên dừng lại tỉnh giác lấy lời giáo huấn của chư tổ mà quay về bến giác. Như đức Lục Tổ Huệ Năng nói: “ Tâm có cả thảy sự vật, tánh là ly cả thảy sự vật”. Có cả thảy sự vật là sao?
Khi căn tiếp xúc với trần, ngay nơi đó chỉ biết thôi không phân biệt nắm bỏ pháp nào. Cũng như người hành giả đi ngoài chợ đời người ấy thấy tất cả những sự vật: nào là người bán khoai, bán đậu, hoa trái. Tất cả biết, nhưng người hành giả đó không cần phải phân biệt gì , không chấp không một vấn đề chi tiết nào cả. Ngoài cũng như trong những niệm lăng xăng xáo động lúc đi chợ đó. Nếu buổi đi dạo chợ đó họ không phải dùng một pháp tu nào cả, họ không khởi niệm gì cả. Thì ngay nơi đó họ làm chủ được, họ sở hữu được cả chợ đó. Họ có cả thảy sự vật. Ngay nơi đó tâm của đức Lục Tổ thể hiện. Vì không vướng mắc vào sự chấp bỏ, cũng không có một giác niệm nào cả. Cho nên họ cũng ly tất cả sự vật tánh lại hiện bày. Tâm và tánh nơi đó như hư không. Hư không ấy chuyên chở cả vạn sự, vạn vật. Tâm hư không nhưng có diệu hữu đó là cái “ hằng biết” giác tánh mượn văn tự để nói thôi. Ngay nơi đây, nếu chúng ta còn tìm hiểu so đo, thì tâm chân như thành tâm vọng, chân như đã hằng có diệu hữu kia không cần một giác niệm nào nơi đó cả, cũng không có một dấu vết, không có giác niệm ấy nữa thì:
Một tánh viên thông hết thảy tánh.
Một pháp bao gồm tất cả pháp
Một trăng khắp hiện tất cả nước
Tất cả trăng nước một trăng nhiếp.
Pháp thân chư phật vào tánh ta,
Tánh ta cùng với Như Lai hiệp.
Một địa đầy đủ tất cả địa.
Chẳng sắc chẳng tâm chẳng hạnh nguyện.
Ngay nơi đây người hành giả tu theo mật chú Chuẩn Đề họ sẽ thể nhập vạn pháp nhẹ nhàng hơn, lấy cái lý một là tất cả, tất cả là một để vào pháp tu bí mật của Chuẩn Đề mật hạnh. Một sự trải qua hay một sự thể nhập tánh không diệu hữu trên. Người hành giả mật chú Chuẩn Đề họ nhẹ nhàng xả bỏ buông thỏng tay tâm nhẹ nhàng niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm đi đâu họ cũng niệm trong tâm, nội thức luôn vang lên Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Tiếng kẻng vang lên, tiếng còi xe, hạt mưa rơi, tiếng thở dài của người phu công, tiếng khóc trẻ thơ, một chiếc lá rơi, hạt sương đọng trên cỏ, một cảm xúc tuổi thơ, một vầng thơ nhẹ nhàng êm ả, một cơn tức giận nó đến đều thể hiện lên Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Người hành giả mật chú Chuẩn Đề họ tu như vậy, không có một niệm khởi để tu, không có một chút dụng tâm vô công dụng đạo. Đàn tràng của họ là trời xanh, mây trắng, nước chảy, sương rơi, quạ kêu. Ở đâu cũng thấy chư như lai, ở đâu cũng Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
Ở ngay nơi pháp tu bí mật này, người hành giả cũng chưa từng bỏ qua cái tôi của họ, vì tất cả vạn niệm vạn pháp trên nó đều thể hiện cái tôi trần tục của trần gian này. Khi thấy cái tôi dơ dáy, cái tôi thiện lành nó đến nó đi bất chợt. Nó đều mang cái biết nơi đó, biết Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Một cũng như vạn niệm đều biết như vậy, thì cái tôi và vạn pháp có khác không?
Một trăng khắp hiện tất cả nước
Tất cả trăng nước một trăng nhiếp.
Ánh sáng lung linh của ngọn đèn dầu tưởng chừng như nó chợt tắt, nhưng để bước qua cái tắt tối đen đó nó vẫn luôn sáng. Vì mỗi niệm, mỗi niệm, mọi vạn pháp chuyền nhau sinh diệt như vậy, nó đều có từng cái biết hằng có trong đó. Người hành giả mật chú Chuẩn Đề họ biết thấy Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Tà Bà Ha. Bộ Lâm họ thấy như vậy, rồi một giọt sương rơi cảm giác lành lạnh đến với họ. Trong cái cảm thọ của lạnh nóng, buồn tủi vui đùa kia của một đứa trẻ, một người già hay một con chim cảm thọ sương xuống nó kêu lên, tiếng khóc của trẻ thơ khi khát sữa mẹ. Tất cả, tất cả cảm thọ ấy nó cũng đều có chân ngôn cái biết chân ngôn của tâm chú Chuẩn Đề nó vi diệu như thế. Cho nên mới gọi là Phật mẫu Chuẩn Đề. Một dòng chuyển biến, một dòng sinh hóa như trên mà người hành giả mật chú Chuẩn Đề làm cho tâm chú ấy sống lại. Nó sống lại để thể hiện một đức Như lai, một đức Phật, cúng dường mười phương thế giới chư Phật ấy là dòng đạo của Thai tạng Mật giáo đem tất cả vạn pháp về với như lai bằng con thuyền Kim cang Mật tạng.
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Om Ma Ni Pad Mê Hum.
Cư Sĩ Thanh Hùng
Pháp Hiệu: T C Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
“Một trăng khắp hiện tất cả nước
Tất cả trăng nước một trăng nhiếp” . Ngay nơi câu này của Ngài Huyền Giác cũng như lời tỏ bày của Thầy chỉ cho chúng ta thấy câu của Ngài Lục Tổ: ” Nào ngờ tự tánh sanh muôn pháp” vạn pháp vạn niệm ấy cũng đều từ tự tánh mà sanh. Vì do tình thức mà biến hiện. Cho nên người hành giả mật chú Chuẩn đề khi nhận dc cái lý như vậy, nhưng làm sao để tỏ thông được sự nhiếp của một mặt trăng ấy trong mọi thọ cảm, tâm, thân, tưởng, hành thì nhẫn nại niệm sống cùng Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm thì một ngày nào đó sẽ có sự thể nhập nhận diện chân tướng “như vậy”.
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm chiết lệ chủ lệ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…
Sự sống chân thật của người hành giả với Như Lai Thiền Mật Chú Chuẩn Đề Uế Tích chỉ là bỏ tất cả để được tất cả. Tất cả vọng tưởng điên đảo lăng xăng trong tâm thức của người hành giả đều được cái biết vô sanh hoá độ nó từ cái thể tướng về cái thể tánh như như.
Đạo là gì?
Đạo là buông tay phải ra
Buông tiếp tay trái ra
Buông tiếp.
Người hành giả hãy bỏ hết, buông hết chỉ sống với Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm thôi. Hằng ngày, hằng giờ, trong sự sống cùa mình, ngay cả trong giấc mơ. Mơ mơ thật thât đều như huyễn như hoá chỉ có cái biết Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm.
Mặc ai nói
Mặc ai thưa
Mặc ai giận
Mặc ai hờn
Mặc quá khứ
Mặc tương lai
Ly tất cả niệm
Ly tất cả Pháp
Chỉ còn
Tâm rỗng rang như hư không
Chỉ còn Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm
?????
“Người hành giả mật chú Chuẩn Đề họ tu như vậy, không có một niệm khởi để tu, không có một chút dụng tâm vô công dụng đạo. Đàn tràng của họ là trời xanh, mây trắng, nước chảy, sương rơi, quạ kêu. Ở đâu cũng thấy chư như lai, ở đâu cũng Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.” – Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Qua lời chỉ bày của Chư Tổ của Thầy con được thọ nhận những màu nhiệm trong tâm linh, tự tánh viên thông ngay nơi đây không còn phân định bên ngoài hay trong từng ý niệm vì còn phân định là còn tiếp tục vọng tưởng chỉ Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm nghe Phật Chú niệm Phật chú người hành giả bước những bước chân tỉnh giác giữa đất rộng trời xanh mây trắng chim hót nghe thấy hay biết rõ như vậy một thể hoà hợp trong tiếng chú Chuẩn Đề, không còn tu hay không tu chấp ngã hay vô ngã chỉ còn duy nhất Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm viên giác tròn đầy. Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường