Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTiêu ĐiểmCư sĩ Thanh Hùng

THIỀN QUÁN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ QUA CHỨNG ĐẠO CA – PHẨM 45

Chánh văn:

 

Ta mạt pháp, ác thời thế

Chúng sinh phước bạc nan điều chế

Khứ thánh viễn hề tà kiến thâm

Ma cường pháp nhược đa oán hại,

Văn kiến Như Lai đốn giáo môn,

Hận bất diệt trừ như ngoã toái.

 

Dịch:

Ôi! Mạt pháp, đời ác trược,

Chúng sinh phước mỏng khó điều phục.

Các Thánh xa chứ tà kiến sâu,

Ma mạnh pháp yếu nhiều thù ghét,

Nghe môn đốn giáo của Như Lai,

Hận chẳng diệt tan như ngói nát.

 

 

Bài này đức Huyền Giác nói lên thời nay người tu hành phước mỏng, sống theo tình thức nhiều, nhiều ngã chấp, pháp chấp. Mỗi người, mỗi nơi ai cũng cho mình là hay là giỏi, tranh chấp nhau đủ điều, suy toán đủ điều  tâm luôn vọng động. Nếu ngay nơi tâm mình còn hơn thua, thì đâu phải là chánh pháp trong đó.

 

Ngay bài này. Cũng mong rằng, những người tu phật chúng ta hãy cùng tỉnh giác lại để quay trở về với tự tánh thanh tịnh của mình. Tự tánh đó không bao giờ mất cũng chưa từng có, cho nên nó không có mạt pháp bao giờ. Mạt pháp hay suy đồi phật pháp là do chúng ta chạy theo bên ngoài sự vọng tưởng, cứ mãi chạy theo hư danh giả tướng. Hôm nay cho rằng mình là đấng này, ông kia…Họ quên rằng, khi có tướng danh nó sẽ hoại đi, nó không có thường trụ chân thật được. Bởi vì danh tướng kia cũng do nhiều người đặt để cấu tạo nên từ hình danh sắc tướng rồi cùng đặt cho nó là này kia. Nó chỉ là giả hợp không thật thể. Nhưng ở ngay đây chúng ta cho nó là thật thể, dùng mọi điều, mọi mưu lược vọng tưởng để xây dựng nó, có được nó rồi cũng trong chốc lát, cũng biến mất để tiếp tục nhường chỗ cho sự vọng tưởng trùng trùng duyên khởi lên nhau. Bỗng chốc đi ta đã già, bệnh rồi chết. Cái chết trong đau đớn, điên loạn đó là cái quả do chúng ta tạo. Còn mạnh còn sáng suốt gieo cái nhân, gây những thọ cảm xúc đủ mọi khía cạnh. Khi gần chết tứ đại phân tranh cũng những thọ cảm xúc tưởng kia trở lại hoành hành thân ta. Ngày xưa đạt thành có vui có thọ cảm, khi mất cũng có thọ cảm. Những tướng thọ cảm đó chúng cũng không khác , nhưng do sự phân biệt giả định của chúng ta mà ra, thành ra khổ; sắc, thọ, tưởng, hành, thức ngũ uẩn xí thạnh khổ. Mỗi cái đó nó cứ tăng lên nhiều, cứ đòi hỏi mãi, mà cứ đáp ứng chạy theo nó mãi thì biết đời nào mới tự do, tự tại.

 

Ngay đời này chúng ta thường tu trên hình danh sắc tướng, nghe nhiều người thầy giảng dạy, khi nghe người này dạy tâm tự vọng, tưởng tượng lên cái đó là lý không, lý tánh chớ thật tế chúng ta chưa có tỉnh giác tự tu để tỉnh ngộ cái đó. Tự tánh thanh tịnh đã có sẵn đừng lấy cái này bỏ cái kia. Những  tri thức trong đầu chúng ta đều là hình danh sắc tướng cả. Nhưng mỗi mỗi niệm loé lên thường được cái biết đó nó chuyên chở. Ta cũng như hư không có sẵn, vạn vật cứ biến chuyển. Vạn vật biến chuyển, nhưng tánh hư không ấy vẫn hằng có.

 

Ở đây lý luận này rất nhiều người nói, nhiều người hiểu. Ở đây ngay bài này chúng ta nói có cái thực tế của tánh không đó. Có nghĩa là. Khi thấy biết rõ nó rồi, cái biết rõ đó ở đâu cũng có cả, ở niệm đau khổ cũng có, ở niệm sung sướng an lạc cũng có nó đều đồng. Nó không có sở một thời gian nào, không gian nào cả. Vì chỗ nào cũng có cái đó, thì không bị ngăn ngại.

 

Chúng ta thấy như vậy rồi, biết lý nó như vậy, nhưng rất khhó hoà tan nó. Nhiều khi do sự tưởng cảm lý  đó mà hiện thành ý niệm chứng có trong tâm ta. Tự thấy cảm chứng được nó. Nếu chúng ta cảm chứng nó như vậy, thì chỉ là cái bóng lý tánh đó thôi. Ngay đây đừng suy tính già cả – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm

 

 

Cư Sĩ Thanh Hùng

Pháp Hiệu Chánh Trí

Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường

 

NHƯ LAI THIỀN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ UẾ TÍCH

COMMENTS

WORDPRESS: 2
  • comment-avatar

    Thầy đã chỉ cho chúng ta thấy rằng nhiều khi chúng ta chỉ hiểu trên lý tánh nhưng tự lầm chấp cho rằng mình chứng. Khi cho rằng mình chứng có nghĩa rằng ngay chỗ đó đã không phải rồi. Bởi từ lý tánh xuyên qua sự chứng nó không phải như thế. Cho nên qua kinh nghiệm chỉ bày từ Thầy mà hành giả chúng ta có cái nhìn quay trở lại mình xem rằng: Có lúc nào đó chúng ta tự vọng tưởng cho rằng mình chứng điều này điều kia mà sanh tâm ngã mạn. Từ đó mà có sự tự rút kinh nghiệm thu thúc lại thân tâm trong sự thực hành của mình ( sự thực hành là kinh nghiệm tâm được hiện hành qua tâm thức sâu nhiệm vi tế qua sự va chạm bởi trần cảnh).

    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum

  • comment-avatar
    Kim Cang Huệ Bình 2 năm ago

    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường 
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường 
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường 

    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm