Chánh văn:
Bất kiến nhất pháp tức Như Lai,
Phương đắc danh vi quán tự tại,
Liễu tức nghiệp chướng bổn lai không,
Vị liễu ưng tu hoàn túc trái
Cơ phùng ngọc thiện bất năng san,
Bệnh ngộ y vương chẫm đắc sái.
Dịch:
Chẳng thấy một pháp tức như lai,
Đấy mới gọi là quán tự tại,
Tỏ tức nghiệp chướng xưa nay không,
Chưa tỏ nợ trước phải đền lại,
Đói gặp cơm vua chẳng chịu ăn,
Bệnh gặp y vương vẫn còn ngại.
Ở phẩm này đức Huyền Giác nói : “Chẳng thấy một pháp tức như lai. Đấy mới gọi là quán tự tại”
Nói ngay đây là nói đến sự tu tập của người hành giả. Tất cả pháp hàng ngày từng giờ từng phút hiển hiện lên tai, mắt, miệng, lưỡi, thân, ý như vậy làm sao mà không có một pháp nào được. Người hành giả ngay đây cũng như một nhân chứng các pháp đến lui nhìn, thấy, nghe cảm xúc biết thấy tất cả. Nhưng chỉ là một nhân chứng không nắm bắt, dính mắc vào một pháp nào cả. Nếu chúng ta dính mắc chấp vào một pháp, thì ngay chỗ đó ngưng trệ có một pháp dính ngay nơi đó. Còn chúng ta nhìn thấy các pháp như một nhân chứng quán sát rõ ràng không thiếu một pháp ( Diệu quan sát trí) không dính mắc, thì ngay đó là Quán tự tại.
Ngay đây Ngài nói đến tâm vô trụ chẳng thấy, chẳng nghe một pháp, chẳng cảm xúc, thọ cảm một pháp nào. Tức là ngay nơi đó tâm không dính chấp giữ một pháp nào. Không chấp dính mắc tức không nơi sinh ra diệt đi, liền thấy một niệm biết niệm ( tỉnh tỉnh), nhưng không dính mắc (lặng lặng), liền duyên không sinh tức ngay đó như lai, tánh thấy của mình trong sạch không dính một pháp nào cả.
Tỏ tức nghiệp chướng xưa nay không,
Chưa tỏ nợ trước phải đền lại,
Hai câu này Ngài nói. Nếu chúng ta tỏ ngộ được tánh như lai vô trụ, thì nghiệp chướng xưa nay không. Vì tất cả pháp không dính không chấp giữ một pháp nào cả, thì căn duyên gốc rễ nghiệp không thể sinh được. Còn nếu chúng ta còn thấy thân này là thật pháp này là thật, thì nghiệp kia cũng là thật nợ trước phải đền lại. Vì tất cả nghiệp duyên chúng ta tạo từ đời nay sang đời khác vô lượng kiếp chúng ta đều coi nó là thật thì phải trả nợ lại thôi.
Đói gặp cơm vua chẳng chịu ăn,
Bệnh gặp y vương vẫn còn ngại.
Ở đây nói chư Phật, chư Tổ, chư vị Thiện tri thức đã nói nhiều giãi bày dùng đủ mọi phương tiện thiện xảo, biến vô lượng vô biên pháp tuỳ thuận theo từng lớp người, từng lớp tư tưởng. Nhưng có mấy ai quay lại với chính mình mà tu học luôn lo phóng ngoại nhìn lỗi người, không nhìn lỗi mình, không hiểu tất cả chướng duyên, nghịch duyên, thuận duyên đều đưa chúng ta đến bờ giác cả. Tâm ta còn một pháp thiện, một pháp ác cũng còn một pháp.
Giả có tức chẳng có
Giả diệt cũng chẳng có,
Nghĩa Niết Bàn đến nợ,
Một tánh lại nào hai.
Thiền sư Hoàng Bá Hi Vân nói: “ Chỉ một tâm này thôi trọn không có một pháp bằng hạt bụi nhỏ có thể được. Tức tâm phật”.
Ngài lại nói: “ Như một hạt bụi, đập làm một trăm phần. Chín mươi chín phần là không, một phần có, thì pháp đại thừa cũng không thể xuất hiện. Còn trăm phần đều không thì pháp Đại thừa mới hay xuất hiện”.
Trong những bài viết về Thiền quán Mật chú Chuẩn Đề, tôi luôn dùng pháp Đại thừa Hiển giáo Thiền tông cùng Mật chú Chuẩn Đề để hành pháp giảng giải, để luôn thể hiện lên tinh thần “ Hiển Mật Viên Thông”. Trên giáo nghĩa cứu cánh của Thiền tông lấy tâm vô trụ mà hành pháp. Ở đây người hành giả Mật chú Chuẩn Đề phải biết Tâm vô trụ, phải thật sự sống với tâm ấy. Nhưng ngay chỗ sống đó chúng ta thường vấp ngã trên văn tự, thường chấp văn lý, nghĩa câu kinh sách của lý thiền cho là mình rồi liền ngay đó tự phân biệt cho đó là pháp cứu cánh dính mắc lúc nào không hay. Từ ngay tâm đó tôi thường chia sẻ với các bạn là “ Ngay nơi đó” Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Chúng ta thể hiện liên tục câu niệm kia cho đến một lúc nội thức tự niệm, từ trong tâm sâu thẳm ấy nổi lên những ý niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Hộ Lâm. Khi ý niệm đó nổi lên, thể hiện lên luôn có cái biết để quan sát ý niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm. Trí biết đó là “ Diệu quan sát trí”. Khi người hành giả thể hiện được như thế thì đi, đứng, nằm, ngồi luôn lúc nói chuyện cũng có ý niệm Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm và bên trong ai biết đó?
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm
Cư Sĩ Thanh Hùng
Pháp Hiệu: TC Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
NHƯ LAI THIỀN MẬT CHÚ CHUẨN ĐỀ UẾ TÍCH
COMMENTS
Úm Chiết lệ chủ lệ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…
Làm sao để dụng tâm vô trụ mà hành pháp? Đó là hàng thánh trí thánh nhân các vị với tâm vô ngã mới thực hiện thể hiện ra sự không dính chấp, dính mắc một pháp nào nơi tâm, mới không thọ khổ thọ vui mà nói lời sinh diệt. Chúng ta còn nhiều bất giác vô minh còn nhiều nhiễm ô thì cứ kính tin một mực niệm thần chú Chuẩn Đề: Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum để một lúc nào đó nơi tâm của quí vị tự thể hiện ra âm thanh vi diệu này mà không cần dụng công niệm lực, để khi cơ duyên nào đó quí vị tỏ ngộ được Như lai vô trụ như Thầy nói ở trên. Thì sự tự tại tới lui, không sanh không diệt làm lợi ích cho muôn loài chúng sinh.
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề
Nam mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm
Úm Lam
Úm Xỉ Lâm
Úm Ma Ni Pad Me Hùm
Úm A Hùm
A Mi Đà Phật
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm