Web Analytics Made Easy - StatCounter
HomeTiêu ĐiểmCư sĩ Thanh Hùng

Quán tưởng Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, Kính đàn

Pháp Thoại Thầy giảng ghi âm ngày 6.10.2018


Có nhiều người thắc mắc: Tại sao người ta làm tượng, hình ảnh Ngài mười mấy tay nhiều đến như vậy, trên đầu là đội mão có những hình Phật. Đấy là do trong quá trình cuộc sống tu học, trong quá trình sinh hoạt hình thành xã hội tôn giáo, tầng lớp tôn giáo, tư tưởng đã có nhiều người họ thấy hình ảnh như vậy, và để diễn đạt từ tâm thức của họ,  họ đã ghi lại, tạc lại để họ  nói cho chúng ta và những người khác nghe biết là như thế. Và như vậy nếu mà trong một thời gian nào đó có người hành giả nào đó họ đi giống như bước chân đó –  tức là y phương pháp đó thì họ sẽ thấy hình ảnh đó y như vậy.

 

Còn có người khác họ không chấp nhận hình này mà họ chấp một cảm giác vi diệu nghe nó an lành,  trong cái sự an lành đó trong một không gian nào, trong một điểm nào đó người ta không biết nó nằm ở đâu mà nó có những âm thanh mà người ta tưởng tượng âm thanh đó là thần chú Chuẩn Đề của Đức Phật, thì đó người ta gọi đó là cái tâm, cái tâm thức là một điểm cứ tưởng tượng như một điểm nó nằm bất cứ nơi nào mà xung quanh nó cảm giác không được, không có biên giới. Cho nên chúng ta tưởng tượng nó như một hình tròn viên giác, mà cái tâm ngay chỗ đó mình suy nghĩ ngay chỗ đó nó phựt lên một ý niệm nào đó, một dòng tư tưởng nào đó nó thể hiện bằng cái hạt hạ nguyên tử hay hoặc những cảm xúc rất nhỏ ở trong hạt đó, thì cái tâm đó có thể là cái nhà. Tức là cái tâm đó nằm ở đâu, thì đâu có biết đâu? Vị trí của nó nằm ở đâu có ai nói được vị trí của một ý niệm nó phát xuất ra âm thanh. Cho nên cái tâm này người hành giả sau này họ có thể nghe trên từng điểm trên cái tâm đó ÚM CHIẾT LỆ CHỦ LỆ CHUẨN ĐỀ TA BÀ HA BỘ LÂM họ có thể cảm nhận, họ tưởng tượng theo những hình ảnh, hoặc hình ảnh mà có năng lực thần chú. Thần chú ở hai tay, bốn tay thì họ sẽ thấy Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề khác hay hoặc trong một cõi vô sắc.

Chúng ta cứ tưởng tượng hình Đức Phật mười tám tay như vậy, rồi bắt đầu thu, thu nhỏ … nhỏ lại như vậy –  Từ lớn thành một nắm tay –  Từ một nắm thành một hạt bi –  Từ một hạt bi thành một hạt cát, rồi đến nỗi không còn hạt nào ở trong đó. Nhưng mà cái hình ảnh này nó có đi không, mà liền ngay chỗ đó khi mất hình ảnh này nếu ai đó dùng một phương pháp nào để người ta rọi lên một cái, thì hình ảnh đó vẫn còn. Như vậy sắc tức thị không không tức thị sắc. Như vậy chứng tỏ trong cõi vô sắc không có một hình ảnh nào, một tướng nào, một loại cảm xúc nào ở cõi vô sắc cả.

Có ba cõi  nhưng ngay chỗ đó người hành giả tự chứng ngộ được trong tâm của người ta thì người ta tự biết Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề ở ngay chỗ đó, thì người ta cũng không cần nói với người khác. Bởi vì ngay chỗ đó không có thân người ta. Đã không có thân người ta, cho nên người ta cũng đâu có cần có thân người khác, có chúng sanh có thọ giả. Người ta đâu có cần ngay chỗ đó, chứng ngộ ngay chỗ đó vô sanh. Cho nên có nhiều cách thấy, nhiều tầng lớp nhiều cung nhiều cõi  huân tập ở cấp độ khác nhau.

Ngày đó  khi tôi mới tu niệm về Thần Chú Chuẩn Đề, niệm một thời gian lâu lâu mà thấy năng lực cũng không có, quán chữ chỉ mập mờ. Nhưng lần đầu tiên nhất hôm đó khi tôi ngồi trên cái phản ở trong nhà buổi tối, tự nhiên thấy sáng hết cả nhà, sáng trưng, sáng rực rỡ. Lúc đó  mở mắt ra  thấy nguyên vòng tròn đó là kính đàn, kính đàn của Đức Phật Mẫu, hít thở hít thở niệm chú niệm chú. Ngay chỗ đó mình đâu có thấy hình Đức Phật Mẫu đâu, nhưng mình biết trong cõi vô sắc đó người đang ngự trị ở trong đó để tác động ra một ánh sáng, cái đó là một suy nghĩ của một người thấy cảm giác và trong quá trình tu học của họ mà chính ngay chỗ đó chỉ người đó biết thôi.

Nếu sau này một người nào đó họ biết họ đạp lên bàn chân của người trước y như vậy, thì người này nói người kia gọi là tâm chứng. Khi mà có một người họ nói: “ Thầy! con thấy như vậy” thì mình ở đây mình nói: “ Rồi! Ngày xưa tôi cũng thấy như vậy” và những người trước của Thầy cũng thấy như vậy, thì tất cả gọi là tâm ấn, tâm và tâm ấn gọi thành quy củ quy ước ở trong. Mặc dù vô hình nhưng có sự sai biệt về tư tưởng về cấp độ, trình độ tu học sự an lạc hạnh phúc nằm ở trong khác nhau.

Đó là lần đầu tiên tôi thấy, rồi qua một thời gian khi tu về Thần Chú Chuẩn Đề quán chín chữ Phạn trong kính đàn. Quán chữ ÚM qua chữ CHIẾT thì mất nửa chữ ÚM rồi, bắt đầu cứ đi  được chữ này thì mất nửa chữ kia. Sau một quá trình kiên nhẫn tôi không quán như vậy nữa. Tôi quán một chữ CHIẾT một chữ cho sáng một chữ. Chữ ÚM khi chữ ÚM sáng mình thấy dấu vết bóng sáng chữ ÚM di chuyển lên kính đàn, nhưng mà tại vì sao? Taị vì mình nhìn vô đó. Lấy tâm nhìn vô đó tức là sao ? Tức là tâm theo vật, tức là từ trong này đi ra tức là vọng tưởng. Nếu không áp dụng lý Thiền không thấy được, rất khó. Vọng tưởng  là sao? Vọng là đi theo vật.    Từ chỗ đó mình mới hít thở, mới quán cái kia nó không có trong đó. Bây giờ con không cần kính đàn, bởi vì kính đàn của Ngài đã viên giác rồi, chỉ cần ngay cái tâm của con trong này nó thanh tịnh thì ngay chữ ÚM này nó nằm ngay tâm Ngài. Tôi bắt đầu tôi quán chữ CHIẾT nằm ở đây, chữ LỆ nằm ở đây.  Nhưng mà ở đây người hành giả tĩnh tâm, khi họ không phân biệt thì tự nhiên sẽ ráp chín chữ lại thành tựu trong một cái người ta gọi là vô ngã, vô chấp, vô chứng thì mới được.

Rồi còn một cách quán chín chữ nữa . Nghĩa là mình hớp chữ của Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, hình tượng của Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề. Ở  đây là một trình độ nói chung là tu ở cấp độ này là phải quán tưởng, người hành giả thấy hình Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề rõ ràng, Như tôi quán thấy khuân mặt Ngài sáng rõ lên, Ngài luôn cười tươi tắn, có khi Ngài mặc bộ đồ lụa màu xanh đẹp lắm, cái miếng vải ngay chỗ này tuột xuống dưới chân Ngài phấp phới trong không gian kính đàn làm như là màu trắng. Người hành giả phải quán nhỏ quán lớn, quán nhỏ quán lớn đến khi quán hình Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề rõ ràng. Bắt đầu sẽ quán lớn lên, khi mà mình hướng cái tâm của mình đi đâu mình cũng thấy Ngài, thân của Ngài phủ tầng. Khi đó mình quán suốt, đi đâu mình cũng biết có thân của Ngài thì ngay chỗ đây Thiền Tông đi về quán bát thiền, thì ngay chỗ đó Thức vô biên xứ,  Ngay chỗ đó cũng như thức vô biên xứ chứ cũng không có gì. Thấy tròn lớn bắt đầu mình mới quán nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ…rồi bắt đầu thành như hạt cát, như hạt bụi, hạt ánh sáng rồi nó nằm trong một vi thể rất nhỏ ở trong tâm, thì lúc đó nhỏ như vậy nó sẽ nổ, nó biến hàng vạn hàng nghìn hình Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, thì lúc đó nó niệm ÚM CHIẾT LỆ CHỦ LỆ CHUẨN ĐỀ TA BÀ HA BỘ LÂM trên những hình đó.

Cho nên khi sát na của mỗi hình đó. Thí dụ: Có một ngàn hình như vậy sẽ có một ngàn niệm, người ta chỉ niệm một niệm thôi sẽ có một ngàn niệm và nó thông từ cõi dục giới, sắc giới, vô sắc giới.  Người tu bước lên tầng lớp đó, ngay chỗ đó bất thối chuyển không thể nào đi vào con đường dữ, không thể nào mất Phật Pháp bởi vì tâm của người ta cấu thành Đức Phật hết rồi.  Lúc đó mình mới quán tiếp nhỏ lớn, nhỏ lớn nhiều cách đủ màu sắc; màu đỏ, màu hồng, màu xanh, màu đen. Màu đen ở trong đó đẹp lắm, ở ngoài này thì sợ màu đen ở trong thiền định màu đen huyền đẹp bóng sáng lên rất đẹp. Mắt của Ngài, mấy vũ khí ở trong đó sáng cái ánh sáng sáng đó làm cho tâm của mình nó nhẹ nhàng nó thanh tịnh. Cho nên khi mà người hành giả họ thấy như vậy, thì cuộc đời này họ chỉ có ôm thần chú đi bất cứ nơi đâu trong ba cõi luôn, cảm thấy bao giờ cũng hạnh phúc trong thế gian này nó không có những cái như ở trong đó.

 

Người tu muốn đạt như vậy, muốn được như vậy, thành tựu như vậy đôi khi cũng phải liên quan mật thiết đến những lời đại nguyện của một vị hành giả đó. Người ta có nguyện lớn, người ta thành tựu lớn. Mà đã thành tựu lớn, nguyện lớn thì người ta phải thị hiện đó là những cái báo thân của người ta. Thời bấy giờ  hoá thân Đức Thích Ca  ra đời là thái tử Tất Đạt Đa thân của Ngài ở thế gian này Ngài phải đóng một vai trò như một người thái tử để làm Phật sự vì giáo pháp của Đức Phật. Phải là sống đúng sống thật chứng, Ngài không có dùng một ý nào để giả tạo như vậy. Sống y như thật như pháp, nhưng thực tế Ngài đã thành tựu quả vị Phật không biết bao nhiêu kiếp rồi.

Rồi mới trở lại quán từng Đức Phật. Bắt đầu nhỏ, rồi lớn lên rồi lúc đó mình mới thấy cách quán của mình thực hiện –  Ngày xưa mình làm mình thực hiện không đạt được như  pháp thường quán Đức Phật phát ra chữ ÚM mình nuốt vô quán hoài không được, nhưng tự nhiên trong hình đó đưa ra chữ ÚM mà đi vô, tức là không có ý niệm đó nó hay vậy đó. Ở trong kia đưa ra rồi đi vô trong miệng của mình, trong nó bung ra cái thân của mình lúc đó là vũ trụ, nó thành những cái hạt như vậy. Tôi nói những cái hạt vô trong mình người hành giả đó, những cái hạt nhỏ đó là thần chú đi vào thân thể của người đó, thì những hạt vi trần đó là Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề,  là thân của mình, là thân của Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, là chín chữ lưu chuyển. Lưu chuyển thì nó sẽ có hàng vạn hình Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, nên  đôi khi người hành giả họ nhìn thấy ôi sao chín tay mười tám tay này có gương mặt giống mình thế, cho nên trong kinh nói quán hình Đức Phật Mẫu là thân mình là như vậy.

Rồi nó giống cái hình khác, hình này kia bởi vì nó là sắc tướng nó sẽ biến hiện theo cái tâm thức của con người. Cho nên ngay chỗ đó đừng có chấp nhất đừng có khởi tâm là vui sướng hay buồn rầu gì cả. Ngay chỗ đó hãy để cho tự nhiên, vì tất cả những cái đó cũng là cái báo thân . Rồi thời gian nào đó người hành giả tiếp thấy vòng tròn kính đàn rồi bắt đầu mình mới nhìn thấy trên  Đức Phật những lỗ chân lông những cái hạt vi trần nhỏ bắt đầu bung ra hình Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, hình Đức Quan Thế Âm Bồ Tát, Đức Uế Tích Kim Cang Bồ Tát, Đức A Di Đà Phật. Những cung cõi ở trên đầu Ngài toàn là Phật, còn dưới này toàn là Bồ Tát, lâu đài thành các nó rất vi diệu .

Những cái đó ngay chỗ đó con người muốn tới ngay chỗ đó họ không còn chấp nữa. Không chấp ngay chỗ đó thì người ta mới được. Cho nên đôi khi ở một khía cạnh nào của một pháp môn tu học nào đó đôi khi mình chưa có lãnh ngộ được thì đừng vội đưa ra những ý nào phải hay không phải. Hãy ở trong đó sống thật như vậy, y như những gì Phật, Tổ, Thầy thấy khi đó mình đưa ra ý niệm nào đó cũng chưa muộn phải không quí vị?

 

Ghi chú: Huệ Nguyên ghi lại –  Để hợp theo lời văn viết tôi Đạo Nhất có chỉnh sửa lại đôi chút lời thoại cho phù hợp, nhưng vẫn giữ nguyên bản thể những lời pháp quí báu từ Thầy trao gửi chia sẻ

Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Me Hum

 

Kim Cang Đạo Nhất

 

COMMENTS

WORDPRESS: 3
  • comment-avatar

    Úm Chiết lệ chủ lệ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…

  • comment-avatar

    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
    Om Ma Ni Pad Me Hum.

  • comment-avatar
    Kim Cang Huệ Bình 2 năm ago

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật 
    Nam Mô Bổn Tôn Thất Câu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề 
    Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm 
    Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha.Bộ Lâm