PHẨM 12
Chánh Văn:
Cùng Thích Tử, khẩu xưng bần
Thật thị thân bần đạo bất bần,
Bần tắc thân thường phi lũ hạt,
Đạo tắc tâm tang vô giá trân.
Dịch Nghĩa:
Hèn con Phật, miệng xưng nghèo,
Thật đấy, thân nghèo, Đạo chẳng nghèo.
Nghèo át thân thường manh áo vá
Đạo ắt tâm đầy vô giá châu.
Con người nếu đã quyết chí vào sự tu học để tìm được giải thoát thì thân tâm họ luôn luôn nhẹ nhàng, không vướng bận về vật chất, của cải, thân tứ đại giai không tùy duyên hóa độ. Ngày xưa, những vị tu đời khất sĩ chỉ chuyên có một thân mình hằng ngày ôm bình bát đi xin, tối về nằm một tấm phản bằng ván thông nhỏ thấp hẹp, căn phòng đơn giản không có một tiện nghi, phương tiện xe cộ vật chất gì cả.
Ngày xưa, tôi ở chùa Tịnh xá của quí vị Khất sĩ. Lúc đó Hòa thượng Thích Từ Huệ là một vị Hòa Thượng vẫn sống, một đời sống đơn giản, vài cái y áo, một tấm phản, một căn phòng nhỏ hẹp vài mét vuông, một cái bát, đi chân không đầu trần, không có tàng một vật chất của cải nào cả. Lúc đó, tôi đến đây để học thuốc, học ngành y học cổ truyền, sống một đời sống thảnh thơi cùng quí sư. Ngay đó, mặc dù thân có bệnh tật nhưng cuộc sống thấy rất thoải mái. Hằng ngày, ăn cơm chay đạm bạc, trưa chiều tối vắng ngồi tu học trì chú tâm an vui. Cuộc sống như thế, nó trải qua trong tôi một thời gian ba, bốn năm. Khi đó, hằng ngày kinh hành ngồi Thiền trì chú trong quanh cảnh, nếp sống như thế. Nó đã giúp tôi không tham cầu trong chuyện tu học, không si mê quá trong quyền năng pháp tu. Hằng ngày, sau công việc buổi sáng cứu giúp bệnh nhân rồi mạnh ai nấy tu hành. Trong khoảng thời gian đó tôi lặng lẽ cứ ngồi, cứ kinh hành hằng ngày trì chú chuẩn đề trên 70, 80 xâu chuỗi. Cứ như vậy, cứ như vậy mà tôi bớt bệnh dần, tâm không có đau khổ vì đói, no, bệnh tật. Thật là một sự trợ duyên rất lớn trong đời tôi. Đây xin nói ra để biết lời nói của Ngài Huyền Giác là rất hay:
“Hèn con Phật miệng xưng nghèo
Thật đấy, thân nghèo, đạo chẳng nghèo!”
Thật đấy, con phật thì nghèo vì khi đã trọn hạnh tu giải thoát thì trong chuyện ăn ở. Mặc áo, ăn cơm nó không có làm cho người tu nặng nhọc nữa, áo rách sờn vai nhưng sạch, nhẹ nhàng. Buổi cơm dưa muối, nước lã chăn giường đủ ấm. Như vậy, quá đầy đủ khiến cho đầu óc tâm thức không bị xáo trộn lo nghĩ những điều trên. Tâm thành nhẹ nhàng ánh trăng, cành liễu, đóa hoa, suối, những cái đó nó đến với người hàn sĩ trên như những món quà quí thanh thoát. Nó đem lại sự an lạc chân hạnh phúc. Ngay chỗ đó, cái vốn sẵn có đó không một ai là lấy cắp của mình cả. Cho nên an nhàn tự tại, cửa nhà cũng không cần đóng lại, không lo mất trộm.
Nếu cuộc sống của người hành giả cứ tu trì, thể hiện hạnh tu như thế thì tâm ta từ từ sẽ xả đi sự tham đắm của ngũ dục, tiền bạc, danh vọng. Bớt đi những dính mắc vào tâm, bớt đi lòng ngã mạn mà tâm thanh tịnh tu học. Cứ nhẹ nhàng như thế, cuộc sống đơn giản, ăn uống đạm bạc. Mặc cho từng giờ, từng phút “Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm” hãy tự để cho nó nổi lên trong tâm ta. Cứ đến rồi đi chỗ nào cũng có “Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm”. Được như thế ngay đây cuộc đời này cũng an lạc, vui vẻ thật sự. Ngay thật tại này vẫn an lạc vui vẻ thật sự, vẫn an lạc được không cần đi đâu xa. Cứ như thế đến một ngày nào đó “Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha. Bộ lâm” trở thành vạn pháp. Ta và Thần chú cùng vạn pháp là một. Cái một đó cũng không còn thấy. Cũng như thế, ngày ấy cũng như thế! “Nam mô thất câu chi Phật Mẫu Chuẩn đề”
“Chơn lý vốn không tên
Nhơn tên bày chơn lý
Nhận được pháp chơn thật
Chẳng chơn cũng chẳng ngụy” – Tổ Phục Đà Mật Đa
“Nghèo ắt thân thường manh áo vá.
Đạo ắt tâm đầy vô giá châu”
Thân chúng ta nghèo, áo quần vá nhiều mảnh nhưng tâm an nhàn, trí huệ luôn soi thấu thấy tất cả Pháp chơn thật, không dính mắc vào một nhiễm tịnh, thiện ác nào cả luôn tâm an lạc, tự do, tự tại. Những cái gì xung quanh ta nó đều nói lên vạn pháp thanh tịnh. Từ tự tâm thanh tịnh mà ra. Nó là một kho báu, một viên ngọc trân châu vô giá. Cứ đi viên ngọc đó cũng sáng, nói, ăn, ngủ. Mỗi cái đều chiếu sáng khắp mọi nơi không bao giờ lu tắt cả. Đó là viên báu trân châu vô giá từ vô thủy, vô chung đến nay.
Mê ngộ như ẩn như hiện
Tối sang chẳng rời nhau
Nay trao pháp ẩn hiện
Chẳng một cũng chẳng hai
Tổ Phú Na Dạ Xa
Cư Sĩ Thanh Hùng
Pháp Hiệu: TC Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
Úm Chiết lệ chủ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…