Chánh văn:
Đàn chỉ viên thành bát vạn môn
Sát na diệt khước tam kỳ kiếp
Nhất thiết số cú phi số cú
Dữ ngô linh giác hà giao thiệp
Dịch nghĩa:
Khảy tay tròn thành tám vạn môn,
Sát na dứt sạch ba kỳ kiếp.
Tất cả số câu chẳng số câu,
Nào có dính gì với linh giác.
Ở đây ngài Huyền Giác nói lên sự đốn ngộ, nhận ngay bản tánh chân thật tự tánh thanh tịnh không cần phải đi từ thứ lớp này đến thứ lớp kia, câu cú này đến câu cú kia. Vì bản tánh thanh tịnh đã có sẵn từ vô thủy vô chúng đến nay, không phải dùng một pháp nào để hình thành nó cả. Mà ngay nơi tự tâm thanh tịnh đó mà tỉnh giác nhận ngay không chần chờ, không một mãi suy nghĩ câu cú phương pháp nào cả. Vì tất cả văn tự ngữ ngôn không thể nào diễn bày lên được bản tánh thanh tịnh đó, vì tất cả vạn pháp, vạn thức những thứ hiểu biết trên thế gian này đều hình thành nên do tập khí vọng tưởng. Những loại trí thức mà chúng ta cho rằng là hay là giỏi bản chất chúng cũng được hình thành duyên hợp giả có nhiều đời nhiều kiếp, rút tỉa dũa mài, gom góp từ người này qua người khác. Mà ngay chính người đó cũng được hình thành duyên hợp trùng trùng duyên khởi trong tâm thức họ rồi để được những của cải giá trị giả danh nó.
Vì sao gọi là giả danh có? Vì bản chất chúng do những duyên hợp nhiều cái, nhiều đời. Rất nhiều cái hợp thành mà có cái hiện tượng trí thức đó. Cho nên nó không có bản chất thực thể nhất định nó. Chúng cũng bị hao mòn thay đổi theo từng sát na thời gian không gian, không riêng gì trí thức tâm thức đó luôn cả những hữu hình núi sông, cây đá, sắt thép, sông núi, mặt trăng, mặt trời, trái đất vũ trụ thiên hà này. Chúng cũng phải bị theo qui luật sanh, trụ, dị, hoại diệt. Những thiên hà cách đây bao ngàn năm ánh sáng chúng cũng đã hủy diệt từ lâu, rồi sanh đi vì bản thân chúng cũng được hình thành bởi duyên hợp của nhiều chất loại vi sinh nguyên tử, nó cũng sinh diệt từng giờ từng phút. Thấy chúng mất đi nhưng nó giả có ở một hiện trạng khác, thấy chết đi, tử đi nhưng để sống một loại hình, loại tư duy mới, do một lực kéo nó đi đó là nghiệp lực.
Mỗi vật mỗi pháp mọi ý niệm khi chúng duyên khởi lên nó đều có một lực, một sức xoay chuyển, chuyển động nó tác động để hình thành nên một loại hình thái, một loại tư duy khác sanh tử. Khi nhìn vạn vật vạn pháp với những khía cạnh đó Đức Phật bảo rằng chúng không thật thể do sự duyên hợp mà hình thành nên, có rồi không, không rồi có từ đó chuyển biến động chuyển hình thành nên vô số giác niệm vô minh niệm vọng niệm. Ngay nơi những vọng niệm, giác niệm vô minh, niệm vô niệm, hữu niệm chúng sinh lấy những của nghiệp đó tự đi gây tạo nghiệp quả hình thành nên căn thân thế giới nghiệp quả báo. Cho nên từ đó căn thân này, chúng ta đã có đầy đủ những thứ kia ra đời dịch chuyển đến cái mới khởi niệm. Thì ngay nơi đó căn thân chúng ta đã có sẵn đủ thứ hình ảnh sắc tướng, không tướng đủ tất cả các niệm tưởng phân biệt ngày đêm nó biến hành không ngừng nghỉ. Ngay nơi khởi niệm đó, ngay nơi sát na đó có đầy đủ tất cả chủng tử thiện ác, vô ký nó sẽ tự hình thành duyên hợp với nhau, từ trong tự đáy lòng tàng thức căn thân đó rồi cũng ngay nơi đây sắc thọ tưởng hành thức cảm thọ phân biệt, phân định đúng sai theo từng nhóm tập nghiệp đó, rồi phát ra nơi miệng: yêu thương thì có những loại cảm thọ yêu thương, ngôn ngữ có những loại ngôn ngữ yêu thương ái luyến, nóng giận buồn khổ… thì có những loại cảm thọ trùng duyên, nghịch duyên chen nhau phát ra.
Khi khẩu không giải quyết nổi những vấn đề tồn đọng chủng tử bên trong hết, không lột hết vấn đề, thì ngay nơi đó “thân” sẽ thể hiện ra – thiện, yêu thì cũng có những hành động nhẹ nhàng, thương cảm do bên trong điều khiển. Ngược lại thì ra tay đánh, đấm, đá làm mọi cách, mọi động tác để thể hiện chuyển tải những chủng nghiệp bên trong. Đánh đấm không chuyển hết những cái tồn đọng bên trong, ý bắt đầu đưa ra những mưu mô yêu ghét, thương hận. Kết hợp từng loại trí thức học hỏi từ lâu đời, rồi bên ngoài kết hợp với những loại người, vật cho đến nhóm số đông mà hình thành tô đắp nên nền tảng ngã mạn. Vì ý căn là ngã chấp, những ý niệm bảo vệ, phá hại, mưu lược xâm hại sẽ hình thành. Đã hình thành được thân, khẩu, ý, thì nghiệp mới sẽ hình thành huân tập tiếp vào căn thân thế giới tàng thức. Dòng sanh tử luân hồi không bao giờ chấm dứt. Nước mắt của chúng sanh bốn biển không chứa hết là vậy. Sự lý duyên khởi trùng trùng điệp điệp lên nhau. Chúng ta cứ chạy mãi theo như vậy, thì vô minh không có trí huệ đều sống trên những sự duyên hợp giả có đó thôi. Làm bất cứ những gì, sống như thế nào cũng đều trên nền tảng đó “ Sở tri chướng” – Hay gọi là kiếp trược, kiến trược. Nó đã được hình thành bằng sự sống và nghe trong vô lượng kiếp.
Đức Phật ra đời để tu, để chuyển động. Trong cái chuyển động đó Ngài cũng giả danh thành đạo, cũng nắm tay với chúng sanh để dẫn dắt chúng sanh thoát khổ, chứ thật tế chư Như lai không có thành đạo, không nhập Niết bàn, không tu đạo.
Đức Phật bảo rằng trong 49 năm qua ta không nói một điều gì cả, vì Ngài sợ chúng sanh chấp dính vào những pháp của Ngài, cái mê pháp cũng là si mê, cái tham pháp cũng là tham pháp. Ngài chỉ dạy ta hãy thực hành theo trung đạo, đừng chấp có không, nhơ sạch, thiện ác… Vì tất cả chương cú, ngôn ngữ, ý niệm dính được linh giác.
Tất cả số câu chẳng số câu
Nào có dính gì với linh giác.
Mà ngay nơi bất cứ một pháp nào cho đến không pháp, hãy tỉnh giác nơi đó. Vì bản tánh thanh tịnh nó đã có từ lâu đời, không cần phải phân định suy xét nhiễm ô. Nếu phân định suy xét nhiễm ô thì chân tịnh thành bất tịnh. Ngài dạy cho chúng ta rất nhiều điều, nhưng cuối cùng Ngài sợ ta chấp vào đó, Ngài bảo rằng ta không nói gì cả. Ngay nơi ý niệm không nói gì cả, Ngài đã thầm nói một loại ngôn ngữ chưa từng có bao giờ, bảo rằng cái đó mới là chân thật, cái đó nó đang chuyển tải lời nói Như Lai, cái đó là sự sống thai tạng. Một công án ta không nói gì cả, nó đồng nghĩa với : “ Thích Ca niêm hoa Ca Diêp vi tiếu”
Khảy tay tròn thành tám vạn môn,
Sát na dứt sạch ba kỳ kiếp.
Ngay nơi đây xin nhắn gửi ai đó, hãy nhẫn nhục một thứ nhẫn nhục rộng lớn, hãy nuôi dưỡng Thánh thai, Thai tạng đó bằng Mật tạng – Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni Pad Mê Hum.
Cư Sĩ Thanh Hùng
Pháp Hiệu: T C Trí
Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết Tường
COMMENTS
Úm Chiết lệ chủ lệ Chuẩn đề ta bà ha Bộ lâm. Om ma ni pad mê hum. Úm A Hùm…
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm.
Om Ma Ni Pad Me Hum.
Kính thưa Thầy qua những chân ngôn mật pháp Thầy chỉ bày trong bài Pháp giúp cho con càng thêm tin tưởng và tinh tấn hành trì Thiền quán Mật Chú Chuẩn Đề. Thần chú Chuẩn Đề Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha Bộ Lâm là nền tảng căn bản vững chắc là tâm huệ của Ba Đời Mười Phương Chư Phật là Thầy Kim Cang Kiết Tường là những gì Thầy vẫn luôn hằng nung nấu ươm mầm cho những người hành giả, lấy tâm trung đạo bình đẳng trong từng động dụng, ý niệm tâm bình đẳng ấy chính là trí huệ Như Lai là Mật Chú Chuẩn Đề thị hiện trên từng niệm tưởng ấy hoá độ những niệm thiện ác công tâm nhất, đối với giáo lý của Đức Phật luôn có sự công bằng, một tấm lòng đại từ đại bi hoá độ cứu độ vô lượng chúng sinh đồng như nhau, tâm phân biệt chỉ nằm ở chỗ người thọ nhận tu chưa tới, đạo chưa thông nên mới có suy nghĩ lệch lạc. Đệ tử con thành tâm ăn năm sám hối trước Thầy vì con đã từng sanh tâm phân biệt hiểu sai ý dạy của Thầy thời gian qua cho đến nay con đã hiểu muốn học đạo giải thoát khỏi những bức bách buồn khổ quẩn quanh trong tâm trong đời sống chính là trì niệm xuyên suốt Mật Chú Chuẩn Đề là áo giáo Kim Cang Chuẩn Đề, niệm xuyên suốt người hành niệm không còn khổ nữa chỉ còn an lạc tỉnh giác ngay đó chỉ có Phật Thầy Mật Chú một hạnh phúc an nhiên trong đạo màu. Nam Mô Bổn Sư Kim Cang Kiết Tường